Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013
BIỂN ĐÀ NẴNG
Trời xuống thấp những đám mây vũ tích
Như đang hôn mặt nước Thái Bình Dương
Nhễu núi nhô ra dừng lại cung đường
Tầu ngư phủ lô nhô trên sóng nước
Rau muống biển vươn lối đi mà mượt
Trải mầu xanh trên cát rất hoang sơ
Cái đẹp tự nhiên như ở tay rờ
Mãi dìu dặt theo gió khơi lay động
Thuyền mỏi sóng nằm im đang hoài vọng
Cái hình thù xưa lắm buổi thiên niên
Chiếc thúng mầu đen như giữa hư huyền
Làm tầng bậc cho đài trang Đà Nẵng
Ngậm bờ cát cuối đường triều bạc trắng
Sóng bạc đầu mà nước cứ thiên thanh
Trong lặng im trên nửa chuyến du hành
Giờ tạm nghỉ biển miền Trung vẫy gọi
Thơ mở tứ để thay cho lời nói
Nếu mai về Đà Nẵng của hôm nay
Cho biển trời cho gió với cho mây
Những phút cầm tay cùng nhau - trên cát .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]