DÒNG SÔNG YÊN TĨNH Đây cuộc nhàn du gót lữ hành Chẳng màng lối đến - mộng công khanh Con sông Thu chảy sông huyền thoại Từ thuở ngàn xưa dựng lũy thành Thành lũy tình yêu cạn lối về Có dòng sông ấy giữa ngày quê Hai mầu khép kín mầu xanh sống Yên ắng đan thanh cộng hẹn thề Nơi ấy núi vương một chút mầu Cái mầu sương khói quyện vào nhau Mà mây bẽn lẽn giăng tơ trắng In xuống dòng sông nước bạc đầu Cây đứng cành buông những quả non Ru rong theo gió nhụy cam tòng Cứ nghe sực nức trong bờ mũi Một cuộc ru thơ rất ấm nồng Có lẽ nắng chưa thật đậm mầu Nên sông dường chảy ngược về sau Ôi chao ! một chút gì trong ấy Để tiếng tơ lòng lặng lẽ trao . |
Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhìn dòng sông và đọc thơ chị thấy cảnh vật đẹp hơn, mong một ngày đó chị em mình đến những nơi này để ngắm cảnh và chị sẽ sáng tác nhiều thơ hay.
Trả lờiXóabài thơ xao động lòng man mác
Trả lờiXóamột chút xa xôi... nắng bạc màu