CON ĐƯỜNG THEO NẮNG ... Con đường có lẽ về nơi ấy Đã ngập mầu hoa của buổi đầu Bây giờ nắng đổ trong không bụi Nên thẫm mầu xanh - ngọc bích mầu Có sắc hoa vàng hoe trong nắng Kéo dài lên đến tận trời xa Và mầu xanh ấy đang yên tĩnh Giữa nắng đang lên rất mặn mà Một dáng cây cao khoe cành đứng Phủ dài cái bóng một mầu xanh Như nghe trong gió vô tình lộng Những tiếng vi vu động liễu mành Mỗi bước chân đi hằn lên nắng Con đường thuần đất nát quê ơi ! Cứ như cảm xúc đang đè nặng Đến cuối nơi kia tiếp quãng trời . |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]