Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016



HAI KHUNG TRỜI KÝ ỨC ...

Không phải của mình - của các em
Mà sao nhìn thấy thoáng mi thèm
Cái thời hoa gấm xưa hồn hậu
Ở một khung trời như lãng quên

Trên một  dòng sông xa rất xa
Tựu chung biên tái của quê nhà
Lộ trình lại lắm nhiều ngăn cách
Đèo ải sông ngòi khó vượt qua

Mà rất thân thương có phải không ?
Nắng thu vàng vọt sắc tình nồng
Ngây thơ vóc dáng vô tình ấy
Cốt lõi âm thầm giữa sắc không

Cũng chỉ trò chơi chỉ thế thôi
Mà đang chuyên chở những bồi hồi
Cái ăn đơn giản không gian lặng
Cứ trĩu thời gian trĩu khúc nôi

Những tiếng cười vui quả thật là ...
Rộn ràng bung vỡ cõi trời xa
Niềm vui hàm chứa trong tiềm ẩn
Của tuổi thơ ngây của gấm hoa

Ngào ngạt không gian ướp vị thơ
Lặng nghe tiếng phách chuyển đôi bờ
Hai không gian của hai niềm hạnh
Mà cũng là nguồn của sợi tơ

Cùng viết cạn nguồn buổi cảm giao
Không gian ký ức mãi tuôn trào
Thời gian cứ chảy vào vô cực
Đứng lai bây giờ đẹp xiết bao .



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]