Thứ Năm, 2 tháng 6, 2016



HUẾ MÙA HOA PHƯỢNG ...

NẮng ở lưng trời gọi Huế ơi !
Hôm nay bỗng nhớ một phương người
Đã từng ấm lạnh bao ngày của ...
Nay chợt trở về trong cạn vơi

Nhịp ấy là cầu sáu nhịp quen
Màu sơn giai điệu cũ cung Hằng
Từng vòng vạch nối cong mà nửa
Gót bước đi về nhớ quá chăng ?

Chiếc nón bài thơ cứ ngập ngừng
Bên đường ôm mái tóc rưng rưng
Chao ôi ! hình ảnh sao mà đẹp
Tà trắng đường cong - ấy quá chừng !

Ánh mắt dõi về để gởi trao
Hồn nhiên nhòa nhạt nếp long bào
Vành môi triều mộng son tươi sắc
Lộ dáng ngọc ngà trắng xiết bao

Vành nón cầm tay ngón búp măng
Chân dung vành vạnh tuổi tròn trăng
Huế ơi ! cứ nhớ mùa hoa phượng
Giữ mãi trong hồn không nói năng

Giờ viết tình thơ để lặng thầm
Bóng mây lãng đãng khoảng trời râm
Bên cầu dưới bóng hoa ngày ấy
Nồng ấm vòng tay vẹn sắt cầm

Để nước sông Hương cứ nghẹn ngào
Buổi về đan dệt tiếng thơ trao
Chuỗi ngày tiếp nối men tình cũ
Hai trái tim chung một cuộn trào .



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]