Thứ Hai, 13 tháng 6, 2016
NẤC THANG LÊN NHÌN BIỂN ...
Sợi tơ dương liễu nhẹ ru đưa
Lay động cành mềm nốt nhặt thưa
Như tiếng của lòng giao cảm mộng
Hôm qua còn lại mới như vửa
Tầm ngồi theo với bậc thang lên
Dù đến bao giờ không thể quên
Ở đó cuộn tròn vào ý tưởng
Buồng tim giao hưởng khúc tơ mềm
Nhìn ngoài biển động một màu xanh
Sóng nhẹ xô bờ trắng mỏng manh
Cắt nét chân trời màu sáng nắng
Ấm lòng biết mấy phải không anh ?
Đầy thềm cát vẽ những bàn chân
Mình bước đi qua biết mấy lần ?
Buổi sáng , buổi chiều giờ tắm biển
Cận kề mòn mỏi nét văn lân
Vẽ lên toang hết để vào trang
Ghép vận tình thơ cạn buổi đàng
Gởi đến mười phương tình diễm tuyệt
Cuối đời đằm thắm nếp tơ loan .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]