ÊM ĐỀM HÒN MỘNG ...
Không phải đầu tiên mà thứ nhất
Đi vào thế giới của mơ Tiên
Giọt sương rơi xuống theo tầng bậc
Đọng lại buồng tim lưỡng khúc phiên
Trên bến giang đầu đêm lạnh bóng
Kéo dài thời khắc muốn cùng nhau
Buổi mai thức dậy hồn cô đọng
Giây phút tím se tóc rối màu
Sợi nắng cơ hồ gieo ảo giác
Giữa miền tục gọi bóng hình Tiên
Mình tìm về để xua rong tảo
Giao cảm tình thơ vẹn ước nguyền
Núi đứng ảo mờ ngăn chắn lối
Như là Từ Thức của hằng khi
Lạc vào Bồng Đảo bên bờ Nhược
Không biết ngày về quên hướng đi
Xào xạc tiếng cây rừng quạnh vắng
Tay vòng khép kín ấm buồng tim
Em anh giữ mãi thời gian lặng
Để phút thỏa lòng vút cánh chim .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]