Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016
KHOẢNH KHẮC TRĂM NĂM ...
Ánh trăng rọi thổi hồn vào vật thể
Khối u minh trầm lặng một cơ đồ
Trải chiều dài năm tháng để phân phô
Làm rõ nét sức cần lao mài miệt
Đường cong vẽ bức tranh thêu diễm tuyệt
Nước thang tầng đứng lại mặt gương soi
Màu sương đêm lơ đãng sắc quan hoài
Nghe se lạnh khoảnh khắc trăng vào nước
Đường tơ đi sợi chỉ đan mà mượt
Ở triền sâu nghe thảng hoặc khẽ khàng
Ngồi bên thềm ấm lạnh mối tơ loan
Rưng rức chảy nỗi lòng trao và nhận
Giữa quê người một đêm trăng tiềm ẩn
Gõ tình thơ thức dậy đón hương mùa
Ánh trăng mềm nhụy vị tự xa đưa
Để giao hưởng men tình cùng âm vận .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]