Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016
SẮC RIÊNG MỘT CÕI ...
Con đường đất nhỏ phiêu nhiên
Đan thanh mà rộn những phiên khúc lòng
Giữa miền khô khốc nắng rong
Đầu mùa hạ trắng ngoài song viễn hồ
Tre già lá rụng lô nhô
Bay theo đợt gió giữa vô ngã ngày
Không là một buổi hôm nay
Trải dài năm tháng vòng tay ấm nồng
Vứt đi cái sắc cái không
Để nghe hơi thở bên đồng thản nhiên
Và nhìn dáng đứng cô miên
Bóng cây trụi lá rắc duyên cạn bờ
Tầm nhìn sương khói tình thơ
Phiếu màu non núi huyền mơ dặm ngàn
Bên trời cao rộng thênh thang
Phút giây hồn hậu cung đàn cảm giao
Cho dù vấy vướng âm hao
Vẫn là hạt bụi vẫy chào vào đêm
Trắng mây bay lọt qua thềm
Mùa Lô Lô Chải mượt mềm tình thơ
Đầu sông cho đến cuối bờ
Con đường duy nhất niềm mơ ban đầu .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]