Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016
BỜ THIÊNG QUÊN LÃNG ...
Màu nắng soi ơi ! sắc ảo huyền
Ở trên xứ sở đã thiên niên
Thấm nhuần châu mặc mà phong tống
Góc cạnh đường ngôi rót thủy tuyền
Đứng ở bên đồi mẫu đỉnh chung
Gió bay tầng bậc nếp lai trùng
Đường vân kiến trúc xưa huyền hoặc
Ôm mối tơ vò tiểu cố cung
Huyền thoại hay là biện chứng đây ?
Vẫn còn lãng đãng vị men say
Lâu đài tiếng phách hồn vân mộng
Nuối tiếc dường như lại những ngày
Những bóng phong tùng thẳng lẻ loi
Gió lay giai điệu cảm quan hoài
Ngả hồn râm mát vào nương rẫy
Màu của bazan cũng cọc còi
Ở cuối cung đường mây luyến non
Khói sương gieo hạt vị sinh tồn
Con đường lối rẽ về đâu đó
Hồ dễ cùng ai đếm lối mòn
Sự sống bên kia cũng ngầm ngùi
Bên thềm bóng dáng vắng dòng xuôi
Mái nhà phơi nắng mưa tần tảo
Se lạnh lòng ai những đổi dời
Một phút chạnh lòng trang cảo ghi
Chân dung dinh thự của từ khi
Rắc màu hoang phế mà thao thức
Cho những bàn chân lãm bấc chì .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]