Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016
IM LẶNG TRĂM NĂM ...
Cuộc hưng phế mang sắc màu tuế nguyệt
Nắng vơi màu cổ tích vượt thời gian
Lằn phong rêu in dấu ấn tơ loang
Làm rả rích tiếng gió về hàn tịch
Gạch Cổ Chiên kéo chiều dài truyền hịch
Đã hoen màu còn sót nét phôi son
Giữa không gian ôm kín một linh hồn
Nằm trong tận chiều sâu trang lịch sử
Cây ru gió tiếng giao mùa tư lự
Sắc màu riêng gọt rửa tự bao giờ ?
Rộng và cao trầm mặc vạn chiều mơ
Văn minh tính đã nhạt nhòa dâu bể
Đứng cùng nhau thời gian trôi ước lệ
Sự vàng son thổn thức gió lay ngàn
Một cái gì lộng lẫy lẫn chứa chan
Vào hồn của tình thơ qua nét bút
Màu han gỉ làm hoen mờ chau chuốt
Sự nguyên khôi trầm mặc đến bao giờ
Phút chạnh lòng thức dậy giữa cơn mơ
Từng giọt nhỏ tiếng quan hoài rả rích .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]