Thứ Tư, 23 tháng 3, 2016
TƠ SỢI HOÀNG HÔN ...
Nhẹ nhàng quá như ai đang rắc mật
Bên kia trời kỳ ảo gót hoàng hôn
Đường phân ngôi chảy xiết tái tê hồn
Trong khoảnh khắc giao mùa buồng tim mộng
Vầng dương tỏa ánh tà huy dao động
Lẻn khẽ khàng qua tâm thất đôi tim
Trải ngàn dâu buổi dặm liễu kiếm tìm
Tầm trực giác cùng gặp nhau trao gởi
Dòng nước lặng thầm thì màu hôn phối
Dệt đan lên từng sợi chỉ vầng dương
Cuộc gởi trao thầm lặng tóc màu sương
Bao dấu cộng sụt sùi bay qua gió
Tóc dừa ru bên thềm giờ bỏ ngỏ
Đêm xóa màu để nổi bật trời hoa
Đám mây trôi dàn trải tận ngàn xa
Làm nức nở phút giây tình diễm tuyệt
Gót chiều ơi ! ngày thời gian cuối Việt
Tình yêu người , tình yêu nước , tình quê
Cứ xôn xao qua lữ thứ hẹn thề
Không ngơi nghỉ dòng thơ yêu ghép vận .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]