Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016
RỪNG CÂY Ở KOH KER ...
Từ Đế Thiên như không còn ai nhắc
Đế Thích bây giờ cũng mờ nhạt thời gian
Bởi phong rêu vây kín thuở cung vàng
Và Điện Ngọc cũng bụi nhòa góc cạnh
Ngày đến đây gió xuân còn se lạnh
Bầu không gian trôi ngược lại chu kỳ
Dồn buồng tim vào hẳn gót chân đi
Để phiếu diễu tâm hồn cùng thanh thản
Bỏ tất cả để âm vần khuếch tán
Thềm Chương Đài chắp cánh lũy đoan dương
Cây thiên niên vươn dậy giữa vô thường
Hồn nhã nhạc vô tình rơi thẫm thấu
Bụi phù sinh thăng trầm màu vân cẩu
Cứ quay cuồng trong màu nắng xa khơi
Màu không gian trầm mặc lẫn gọi mời
Vào giây phút nao lòng đau phế tích
Trời trên cao vầng mây nhòa cô tịch
Sà xuống thềm xào xạc tiếng vi vo
Thảng hoặc thôi nhịp phách thuở gọi đò
Cứ trĩu nặng cuộc đồng hành du khảo .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]