Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015
MÀU HOA VÙNG HOANG LẠNH .
Huyền thoại dấu chân của cạn nguồn
Sắc màu tuyết phủ trắng gành truông
Buổi mai nắng đổ qua tầng tuyết
Nghe lạnh hồn ai cuối chặng đường
Thành quách hay là núi cổ sơ
Lạnh se một cõi nhẹ tay rờ
Lên màu tóc lạnh qua hồn lạnh
Hôi hổi âm vần giai điệu thơ
Và cỏ âm thầm lau lách vươn
Màu hoa hoang dại sắc tơ hường
Nỗi niềm trong nắng ai nào thấu
Cứ vẫn hanh hao giữa đoạn trường
Âm ấm màu trời vương vãi hơi
Dường nghe giọt nắng vọng xa khơi
Ru rong theo gió dòng âm hưởng
Ngút ngát không gian vẫy gọi mời
Phương giác đi về tọa độ xa
Lạnh se gót bước tím quan hà
Mình về gom lạnh vào giai điệu
Giây phút ấm nồng bao thiết tha .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]