Thứ Năm, 24 tháng 9, 2015
NẮNG LÊN NGOẠN MỤC ...
Âm thầm giọt nắng bình minh ấy
Đã rắc hương mùa thu diễm hương
Bàng bạc màu cam mình lại thấy
Trời mây đan dệt mấy cung đường
Ở đó vầng dương tròn diện mạo
Chút vàng còn sót để chiêm bao
Se lòng giây phút trong huyền hoặc
Nghe gió gieo vần mấy ước ao
Bóng cây đan dệt nhu thuần nét
Thủy mặc dường như tỏa sắc thu
Gió lượn ru cành nghe xào xạc
Theo đường mây ruổi gót phiêu du
Thẫm bóng nền đen chưa phủ nắng
Âm thầm trong ấy lách lau đêm
Giọt sương còn đọng nằm sâu lắng
Giữa nắng bình minh trải lụa mềm
Cùng bước và cùng đi ấm áp
Trong sương trong nắng ngát hương tình
Ngày về qua mấy trang trùng lặp
Để nặng ậm vần thơ cổ sinh .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]