NẮNG TRỔ NGUỒN XUÂN ...
Rộn ràng sợi nắng phải không ?
Em anh vượt cạn qua sông sang thềm
Con đường nhầu nát sương đêm
Ngoại ô Đà Lạt ngọt mềm bước chân
Bóng thông cô đọng văn lân
Dấu xưa còn lại băng tần nỉ non
Nắng mang cỏ nội hương đồng
Đưa về thành phố ấm nồng cao nguyên
Làn sương chuyên chở nắng xuyên
Ngả hình rẽ quạt thêm phiên khúc tình
Bóng nhòa lối sớm rung rinh
Chút se se lạnh hiên đình cảm giao
Bước đường vòng ấm tay trao
Em anh đã vẹn biết bao nhiêu là
Trời còn của dáng hôm qua
Sáng mầu sữa ấy ở xa ở gần
Cỏ non ôm lấy bàn chân
Còn rưng rức giọt sương ngần nắng reo
Là xuân rắc khúc tương tiêu
Tình xuân rót giữa tơ thiều dòng thơ
Men say lấy được tay rờ
Giữa miền xuân thức bên bờ giao yêu
Lòng đầy âm khúc dệt thêu
Không gian giọt mật bấy nhiêu hương lòng
Mái đầu kết sợi tơ rong
Thành nhiều dấu cộng nên dòng thơ trao
Xuân nay Đà Lạt ngọt ngào
Xuân trong giây phút cuộn trào niềm riêng .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]