CŨNG MỘT SẮC XUÂN ...
Mầu sắc thiên nhiên rất diệu kỳ
Nẻo trời xa lắm cuối đường đi
Mà xuân vẫn viếng tô hương sắc
Để khách du nhàn tỏ mỗi khi
Trên đỉnh trời kia mây ruổi rong
Mầu xanh ngọc bích lớn cơ vòng
Ôm vào cái nắng mầu vàng nõn
Trải khắp gian trần vắt sắc trong
Đồi đứng phong thu một bóng hình
Cuối đường sợi nắng dệt lung linh
Cài lên sắc thắm vương cây cỏ
Để gót chân rong mượt lộ trình
Mỗi bóng cây xanh một dáng kiều
Rung rinh trong gió nét tơ thiều
Mầu vàng lấp loáng mầu hoa nắng
Theo gió thì thầm điệp khúc yêu
Đồng cỏ như dòng sông thảo nguyên
Uốn cong theo nắng gót hư huyền
Cái mầu nõn ấy xuân gieo rắc
Khắp cả không gian đẹp cuối miền
Biệt thự ngày xuân đứng lặng thầm
Khép hờ song cửa buổi cài trâm
Cho thêm thi vị cung đàn cũ
Khơi dậy lò hương khúc bổng trầm
Dừng lại bên lề viễn xứ ơi !
Em anh sống trọn một khung trời
Mùa xuân réo gọi vần thơ ghép
Nồng ấm vòng tay kín biển khơi .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]