LẠNH SẮC LÁ VÀNG .
Lá vàng rụng xuống lá còn vương
Thẳm dáng mùa đông rắc dặm đường
Giây phút nhớ nhung qua thế kỷ
Bên hồ lạnh nước cuối bờ tương
Tàng cây sũng nước gió ru lay
Khoảnh khắc thầm trôi phút giải bày
Cái lạnh mùa đông mang sợi nước
Của hồ còn đó đến hôm nay
Không gian đứng lại để buồn ơi !
Tiếng gót chân đi bước nghẹn lời
Ghế đá trơ vơ nằm rét lạnh
Cảm hoài dòng chảy tự tình rơi
Thênh thang thềm gạch ấy ngày xưa
Lắng nỗi buồn không thoảng mới vừa
Tiếng phách lỏng vào trang lữ thứ
Bên bờ ai dạo gió khoan đưa
Rồi nghe tiếng lá trở trên cành
Dao động cõi hồn em với anh
Một buổi bên hồ xưa thắng tích
Ghép vần thơ để diễm màu tranh .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]