ĐẰNG SAU CON PHỐ ẤY .
Đằng kia con phố đứng bên đồi
Lữ sạn tây thềm mộng Thụy Thôi
Nắng phớt môi hồng lên mái nhuộm
Lặng thầm thưởng lãm sắc không lời
Vươn xanh cây lá gió khoan đưa
Xào xạc đường tơ thoảng mới vừa
Tiếng giọt sợi sương nghe uẩn khúc
Tơ đàn ai lỏng phím chiều xưa
Nắng trôi theo gió xuống đường xa
Từng bóng lá cây đổ nhạt nhòa
Chấm phá đường tranh màu lập thể
Của thời Trung Cổ khó phôi pha
Hồng phơi nắng rọi sắc thiên thâu
Sương lạnh cài lên bắc nhịp cầu
Du lịch tình thơ ôm vận tứ
Nhòa sương phai nắng nặng hai đầu
Cỏ xanh cùng với cỏ khô vươn
Rào giậu quần cư giấc Thụy Tường
Còn giữa mơ màng trong điệp mộng
Cạn nguồn khoảnh khắc kết tiêu tương
Vòng tay khép kín ở bên song
Ghép vận tình thơ giữa ấm nồng
Đào sắc hồng mơ vươn nắng mới
Cao nguyên chùng xuống đón nương long .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]