Thứ Tư, 9 tháng 11, 2016
CÁI NẺO ĐI VỀ .
Những hòn đá đó xếp chồng lên
Thang bậc thời gian vẽ một thềm
Cái lối truân chuyên ong óc nhớ
Dẫn về ngõ tịnh vạn chiều quên
Vây vương màu sắc cỏ thiên thâu
Chấm phá màu hoa để cưỡng cầu
Ở giữa lưng trời lồng lộng gió
Những ngày rong ruổi sũng mưa ngâu
Âm âm màu của một phương trời
Lối ấy đi về lạnh giọt rơi
Lằn mốc chim ô về gọi gió
Tưởng chừng như lạc giữa ngàn khơi
Tiếng chuông cảnh tỉnh rắc thêu tơ
Lay động không gian để cạn bờ
Trong ấy dễ chừng là khắc khoải
Ứng Linh mầu nhiệm đọng vào thơ
Chân chùn gối mỏi luận thiền ơi !
Giữa giấc chiêm bao giữa cuộc đời
Mà bước chân dường thao tác ngược
Vào buồng tim ghép vận chơi vơi .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]