Thứ Tư, 6 tháng 7, 2016



BÌNH MINH RẢI NGỌC ...

Nắng ban mai hong vàng trên cỏ sắc
Ngọc ngà ơi ! dòng chảy của quê hương
Ai không đứng lặng lòng trong dấu ngoặc
Để tìm ra âm vận dệt nghê thường

Từng giọt nhỏ thầm thì sương gọi gió
Nghe trong lòng mà tuôn chảy nguồn thơ
Chút tím lạnh khẽ khàng gieo trong đó
Trắng trong hồn từ chối vết bùn nhơ

Sắc phỉ thúy của từ chương cung bậc
Cứ nổi trôi làm mầu nhiệm không gian
Hồn cao thượng mỗi ngày luôn cập nhật
Thơ là nguồn cảm xúc dáng kiều trang

Con đường ấy giọt mồ hôi nhỏ xuống
Cứ khôn nguôi gót bước buổi song hành
Thơ tương tác hai buồng tim giao hưởng
Đẹp vô cùng con đường ấy phải không anh ?

Xe đi lên buổi mai vừa thức dậy
Đỉnh đồi nghiêng cho ngàn hạt sương rơi
Và ánh nắng ngọt ngào trôi vương vãi
Nát không gian - những âm khúc cạn lời .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]