Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016
RỘNG MỘT KHOẢNG TRỜI ...
Liên tưởng đến cái ngày xưa lều chõng
Để bây giờ lều , ghế ngắm ngàn khơi
Thuở ngày xưa lều chõng buổi thơm đời
Giờ lều , ghế để ấm nồng mái tóc
Tiếng dừa ru cơ hồ là mời mọc
Giữa lặng thầm cô đọng mẫu tình thơ
Nhụy men yêu như lấy được tay rờ
Giữa cái nắng trời Nha thành trong vắt
Biển ngàn xa tựa như là khuya khoắc
Sóng mỏi mòn âm vọng của thiên niên
Cùng giao thoa trong giây phút nhân duyên
Thơ ghép vận vẫn luôn là giai điệu
Mây trời bay trắng làn trôi nhõng nhẽo
Dưới màu xanh e lệ buổi sang thu
Cắt màu xanh trời biển để phong du
Làn nước trong nhìn đáy sâu ngàn cát
Đồi xa lắm màu xanh cây tản lạc
Sóng vô tình thăm hỏi lượn lao xao
Giây phút thôi đã cùng thấy cuộn trào
Tình cuối cuộc vo tròn từng âm vận .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]