CÔ ĐẶC TÌNH QUÊ ...
Không gian dừng lại bên trời
Tím lòng quê kiểng mọc mời xa xôi
Vầng dương thắp sáng ngàn khơi
Đầu non sương lạnh giọt rơi chạnh lòng
Trải dài sợi nắng hanh hong
Gốc cây cổ lũy rêu phong nhọc nhằn
Bức tranh đơn điệu tơ giăng
Cạn nguồn âm khúc họa hoằn nỉ non
Bên thềm khô lá mỏi mòn
Thầm thì sợi gió vương hôn lụa là
Dáng ngây thơ dáng nua già
Nỗi niềm dệt thảm thêu hoa phương trời
Bổng trầm trong ấy chơi vơi
Nắng soi màu cạn vỗ khơi dâu tằm .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]