LƯNG TRỜI DÒNG THÁC TRẮNG ...
Từng sợi nước lẻn qua khe của đá
Phơi trắng màu bạch ngọc của thiên niên
Màu phong rêu vách đá dậy hư huyền
Chút nắng nhuộm e dè trong diệu vợi
Lớp cỏ xanh bám bu thân tầm gửi
Hoàng hoa thơ thức dậy khúc bổng trầm
Chiều viễn phương se thắt những thanh âm
Làm mặc niệm tháng ngày theo gót bước
Thềm bên kia màu nắng mai mà mượt
Nhuộm khẽ khàng lên thực vật màu xanh
Con đường đi nhỏ xíu chạy loanh quanh
Như réo gọi buổi giao thoa tình tứ
Chút vắng lặng lãng quên thiên hạ sự
Dưới tầng râm đỉnh núi đá chen ngàn
Bầu trời cao chờ đợi sự chói chang
Mây trắng trải êm đềm và lãng đãng
Nốt nhạc lặng vô hình dung khuếch tán
Để la trường la thứ cuộn du dương
Nhỏ giọt thầm để hiệu ứng yêu thương
Nơi quạnh vắng , nắng vơi màu nhuần nhụy .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]