Thứ Hai, 9 tháng 5, 2016

Con đường hoa điệp rực vàng ở ngoại ô Hà Nội

BÓNG CỦA HƯƠNG MÙA ...

Ánh nắng vừa lên khỏi mái đầu
Sợi gieo tơ tóc để hằn sâu
Vào trong tâm khảm ngày du lữ
Cùng nắng cài lên sắc nhiệm mầu

Thật vậy màu xanh phủ chứa chan
Bên hồ nước lặng giữa quan san
Nắng phơi óng mượt màu non lá
Lên lớp khốc khô gió khẽ khàng

Có dáng tuổi mơ đứng ngập ngừng
Đường cong thiên phú kéo ngang lưng
Trắng tà ẩn hiện đài trang ấy
Suối tóc huyền mơ chảy mấy từng

Tiếng gió gieo vàng nỗi cạn vơi
Trên đầu lay động gọi vành môi
Nửa ngày giọt nắng đùa phong nhụy
Chiếc nón quê hương gió nín lời

Viết để cho ngày lưu viễn nơi
Vàng hoa điệp đã biến khung trời
Màu vàng mộc mạc hoen màu nắng
Để vận tình thơ chảy khắp nơi ...



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]