Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015
TẦM MẮT LÃNG DU ...
Lãng đãng của một miền xa biên tái
Nên vần thơ Cao Thích đã lên ngôi
Mây từ đâu ùn đọng nặng dòng trôi
Vây bọc cả bậc thềm che ánh nắng
Vóc Tần Lĩnh lạnh se màu im vắng
Rong rêu nhòa từng dáng lá đan thanh
Mép rừng già loáng thoáng của nền tranh
Trong sương trắng mơ hồ đang lịm tím
Nắng loang chảy tự tình đem vương miện
Choàng sườn non hong sắc gió ru đưa
Tình hôm nay mà cảnh của ngày xưa
Rưng rức chảy vào hồn thơ duyên nợ
Giữa thiên nhiên mà khúc nôi chuyên chở
Sự khôn nguôi dìu dặt mãi bên lòng
Trải dặm ngàn song hành gót ru rong
Từng khoảnh khắc chứa chan bao thi vị .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]