Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015
THẢNG HOẶC TRĂNG ĐÔNG .
Trăng mùa đông của miền xưa ấy
Nay ướt màu mưa của lạnh lùng
Khoảnh khắc se lòng mà lại thấy
Tình thơ lai láng mẫu cầm chung
Bóng cây khô ướt chơi vơi quá
Như lạnh run theo lượn gió đùa
Cùng bước âm thầm trên cõi lạ
Cảnh trời có khác những gì xưa
Vòng tròn vành vạnh cây đa Cuội
Là ánh trăng nao của tự giờ
Bỗng thấy chạnh lòng làn khói bụi
Lặng thầm vây kín nỗi hồn thơ
Bóng đen ngã đổ qua đường vắng
Làm nặng vòng tay những trĩu buồn
Lối cũ mùa đông lời ước hẹn
Ngày nào còn đó những tròn vuông
Là thôi một chút gì hiu hắt
Là để hành trang được cạn đầy
Ngày cuối cuộc đời trôi khoan nhặt
Dễ chừng nồng ấm lại vòng tay .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]