Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015
HOA BÊN DÒNG THÁC ...
Hoa dại hồng vươn lên trong nắng nhạt
Như thì thầm vẫy gọi khách nhàn du
Một chút riêng dành lại buổi tàn thu
Bên dòng suối tư tình phơi lụa trắng
Tầng bậc đá của trăm năm thề hẹn
Nắng ưu phiền hoang phế nhuộm rong rêu
Dạng lá kim cây lay động tương tiêu
Trong gió nhẹ gợi tình thu man mác
Cỏ lách lau bên thềm ru xào xạc
Tiếng khô mềm hiệu ứng những ngày thu
Tròn không gian sự diễm lệ thiền tu
Rưng rức chảy tiếng tơ lòng diệu vợi
Ngày mong mỏi mở vòng tay đón đợi
Nhịp tình thơ hoằng hóa giữa mây ngàn
Gót chân về thời khắc vết dầu loang
Đã thể hiện qua biết bao non nước
Nghe tiếng suối nhẹ nhàng dòng trải mượt
Trắng trong lòng dành trọn để riêng trao
Mây trên trời mỏng cánh đợt nghiêng chao
Che ánh nắng hai buồng tim rộn rã
Đất của khách ở nơi này xa lạ
Ngọt ân tình từng âm vận ru rong
Mái kề nhau bày tỏ những hằng mong
Hương hoa dại khẽ khàng rơi trên tóc .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]