THẢO NGUYÊN XANH BÁT NGÁT ...
Dù trong mơ cũng chưa từng tao ngộ
Cảnh trần gian cô đọng nét trân châu
Cuối cung đường mờ tỏ rắc qua đầu
Giọt sương lạnh của cuối mùa thu muộn
Mây mỏng sắc thẫm đi qua từng nhóm
Dệt phương trời vắng lạnh cõi thanh u
Sự chân như tràn ngập sắc thiền tu
Gió se lạnh sợi chỉ thiều rơi lạc
Màu xanh nõn thảo nguyên xa bát ngát
Nghe mùi hương trong ấy vị men tình
Những ngọn đồi loại bỏ những hư vinh
Lầu đài vắng mang chiều dài hoan lạc
Cây cao ngọn lung lay qua khúc hát
Gió bay về dìu dặt nốt la tơ
Con đường đi cong quẹo kéo hững hờ
Mọi gót bước từ muôn nơi viễn xứ
Miền thanh tịnh giữa đêm chiều dạ lữ
Trải tầm nhìn ngút ngát tận xa khơi
Trong cơn mơ thảng hoặc phút quên đời
Cùng cộng hưởng không gian dường ảo ảnh
Nắng hong lên theo làn sương se lạnh
Giờ ấm lòng ghi lại những vần thơ
Hàm chứa trong lối ấy giấc tiên mơ
Mà thực tại là thảo nguyên kiều mị .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]