BÓNG HOÀNG HÔN ... Không gian ấy dễ chừng đang du mộng Vào ở đâu mà hiện hữu hành tinh Ngọc dát mây rộn rã cõi an bình Như cô đọng từ ngàn năm để lại Mầu trong vắt không bụi mờ quan tái Phiếu đỉnh trời huyễn hoặc buổi vào thu Lắng tai nghe chỉ khe khẽ tình ru Vào gót bước lặng thầm vòng tay ấm Đường chân trời đi qua mầu sắc đậm Lẫn mầu xanh làm nhung nhớ khôn nguôi Mãi bon chen theo dòng chảy ngược xuôi Vẫn thấy điếng phút giây này thổn thức Mây lãng du giữa lưng trời rạo rực Mà đong đưa mầu sắc rất thuần nhu Để sắc trời sáng lại giữa thanh u Phiên bản xuống dòng trôi không biến động Cây lá kim lặng tờ bừng sự sống Cắt đường lên những vân ảnh văn hoa Cồn đất nhô cao hội nhập lời ca Của cái thuở còn ngồi bên nách mẹ Không bóng người mà nổi trôi quần thể Cứ như đang rộn nhân ảnh cung đường Sự yên nhiên chắp cánh giữa vô thường Làm diễm lệ cho không gian tình tự . |
Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]