|
TÌNH
QUÊ ...Bước
đến đây không phải là vay mượn Chút
tình hoài gõ thức một tư duy Từ
hằng lâu hàng vạn bước quên đi Đã
đánh mất cái hồn thiêng sông núi Con
đường đất cơ hồ chừng cao tuổi Cứ
lặng thầm ngan ngát vị hương thơ Trâu
bước khoan thai từ ấy đến giờ Đã
góp nhặt vào kho tàng văn hiến Mái
nhà nhỏ vách nan tre vương miện Từ
cạn nguồn cứ sống mãi đài chương Có
những chiều những sợi khói lam vương Như
khắc khoải những đêm nằm trăn trở Đồng
lúa đương xanh trời không nắng vỡ Hiu
hiu buồn tơ sợi những lần qua Cây
đứng chon von lay động la đà Khi
dừng lại nhìn tầng mây lắng đọng Tiếng
thì thào của tóc dừa rung động Nhớ buổi hạ về ngọt nước lòng trong Đứa
bé chao ôi ! khép chặt từng vòng Quỹ
đạo tháng năm hanh hao mái tóc .Bài
thơ viết vội lụa là gấm vóc Cho
tình quê hằng hữu ở trong hồn Cứ
đời đời thiên hựu nét vàng son Quê
hương ấy không bao giờ mòn mỏi .
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]