|
TIẾNG
SUỐI GIỮA RỪNG .Có
phải là đây cuối xứ Đoài Một
ngày đi nữa để gương soi Gởi
vào mặt nước giờ hương mộng Ngọc
bích nhạt vơi những rạch ngòi Đá
dựng theo tầng để gót chân Sánh
đôi cùng bước lạc gian trần Nắng
soi những mảng hong trên đá Nơi
ấy mình ngồi phút ái ân Vàng
lá nói lên tính của mùa Bên
gành đá dựng gió mành đưa Trên
cao cũng lá ươm mầu đỏ Như
một mầu son môi thuở xưa Huyễn
hoặc gót chân nặng lữ hành Hòa
lòng vào ấy đỏ vàng xanh Và
nghe hơi thở vươn vào lá Rớt
giọt thơ bay buổi liễu mành .
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]