NẮNG CHIỀU ...
Lãng đãng màu chiều réo gọi thơ
Cho dù vắng lặng lẫn hoang sơ
Mà như có tiếng thầm mời gọi
Lật mấy trang chung nặng mấy tờ
Tầng đá phong rêu tuế nguyệt ngàn
Họa hoằn nét bút vẽ dung nhan
Kỳ hà vân ảnh kiều loan nét
Nhuộm nắng chiều phong nhuốm lụa vàng
Dòng nước cạn nguồn co cụm phơi
Như đang tiết tấu giữa hiên trời
Nốt nhàu nốt lặng lung lay gió
Len lỏi qua cầu cô tịch trôi
Cái dấu cổ xưa lem luốc rêu
Vòng cung nối lối đá tương tiêu
Màu vàng đang nhuộm lên cây cỏ
Rắc giọt hoang sơ ám ảnh chiều
Bên ấy núi nằm nắng quái ôm
Đường cong sương khói sũng màu lam
Màu cô miên ấy thiền vô ngã
Dưới bóng mây trôi lẳng cổ đàm
Cùng trải lòng ra đón sắc chiều
Lặng nghe trong ấy tiếng tơ yêu
Đan thêu vào thảm tình thơ dệt
Cho thỏa lòng mong ước ít nhiều .
Lãng đãng màu chiều réo gọi thơ
Cho dù vắng lặng lẫn hoang sơ
Mà như có tiếng thầm mời gọi
Lật mấy trang chung nặng mấy tờ
Tầng đá phong rêu tuế nguyệt ngàn
Họa hoằn nét bút vẽ dung nhan
Kỳ hà vân ảnh kiều loan nét
Nhuộm nắng chiều phong nhuốm lụa vàng
Dòng nước cạn nguồn co cụm phơi
Như đang tiết tấu giữa hiên trời
Nốt nhàu nốt lặng lung lay gió
Len lỏi qua cầu cô tịch trôi
Cái dấu cổ xưa lem luốc rêu
Vòng cung nối lối đá tương tiêu
Màu vàng đang nhuộm lên cây cỏ
Rắc giọt hoang sơ ám ảnh chiều
Bên ấy núi nằm nắng quái ôm
Đường cong sương khói sũng màu lam
Màu cô miên ấy thiền vô ngã
Dưới bóng mây trôi lẳng cổ đàm
Cùng trải lòng ra đón sắc chiều
Lặng nghe trong ấy tiếng tơ yêu
Đan thêu vào thảm tình thơ dệt
Cho thỏa lòng mong ước ít nhiều .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]