NHỚ QUÊ
Tuyết rơi phủ trắng núi đồi
Nhìn xem thác chảy, buồn ngồi nhớ quê
Mà mình không thể nào về
Chỉ vì hoàn cảnh não nề bản thân
Đúng là lực bất tòng tâm
Nhớ về thân mẫu ân cần thuở xưa
Cho dù ngày nắng đêm mưa
Sớm hôm mẹ vẫn sớm khuya tảo tần
Nuôi đàn con nhỏ học hành
Lớn khôn lo chuyện gia đình cho con
Bây giờ thân mẹ đã mòn
Mà con thì lại nửa vòng đất xa
Muốn về quê quán ông bà
Để thăm viếng mẹ sao mà khó ghê
Lòng con thật sự ủ ê
Nhớ thương, thương nhớ não nề cả tim!
Tuyết rơi phủ trắng núi đồi
Nhìn xem thác chảy, buồn ngồi nhớ quê
Mà mình không thể nào về
Chỉ vì hoàn cảnh não nề bản thân
Đúng là lực bất tòng tâm
Nhớ về thân mẫu ân cần thuở xưa
Cho dù ngày nắng đêm mưa
Sớm hôm mẹ vẫn sớm khuya tảo tần
Nuôi đàn con nhỏ học hành
Lớn khôn lo chuyện gia đình cho con
Bây giờ thân mẹ đã mòn
Mà con thì lại nửa vòng đất xa
Muốn về quê quán ông bà
Để thăm viếng mẹ sao mà khó ghê
Lòng con thật sự ủ ê
Nhớ thương, thương nhớ não nề cả tim!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]