Thứ Tư, 22 tháng 3, 2017
BÁ LẠC ĐÀI CHĂNG ?
Hoa và lá cái dòng trôi cung bậc
Hoa lặng thầm quý phái một dung nhan
Lá đan xen kiêu hãnh một cung đàn
Làm dìu dặt khôn nguôi ngòi lan trúc
Gió quần lượn cơ hồ là bỉnh chúc
Dạ du thầm thức dậy lịm không gian
Em và anh nuốt cạn mối tơ loan
Vào phong cảnh tiêu thiều đan lụa gấm
Nắng vàng bay những mảng tơ chầm chậm
Rơi vào hồn bao hạt ngọc gấm nhung
Trải thời gian nồng ấm với lai trùng
Kéo vạch nối vào vô biên diễm tuyệt
Đình cong nét cổ xưa mà tha thiết
Sự khôn nguôi rơi vào nét rêu phong
Nắng choàng lên bao xao xuyến trong lòng
Đang bung vỡ thềm hoa văn sắc nét
Thông vạn cổ nghiêng chao cành khuya khoắc
Quan hoài ơi ! riêng giữ mối tơ mành
Trong cơ hồ em níu kéo vai anh
Cùng đứng lại để cạn nguồn chiêm ngưỡng
Gót chân đi tháng ngày là vô lượng
Yêu lặng thầm mà trĩu nặng bờ vai
Dừng chân đi theo dòng chảy hôm mai
Để ghép vận tình thơ màu lụa gấm .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]