MỘT DẢI LỤA MỀM .
Mảnh đất nằm nhô ra khỏi bờ
Màu xanh tồn tại tựa niềm mơ
Nắng về giữa buổi đông hàm thụ
Gieo rắc tơ đàn âm vận thơ
Những mái nhà son đỏ cuộc kỳ
Âm thầm ẩn hiện sắc xanh rì
Ngàn cây từ thuở càn nguyên mở
Vóc dáng tình hoài vọng cố tri
Ôm biển vòng cung sóng vỗ dồn
Lối đi dìu dặt gót thần hôn
Lằn trôi như thể ai phân cách
Thanh thản tơ nhung mãi tự tồn
Phương tiện mưu sinh vọng rộn ràng
Vô hình dung ấy rắc tơ loan
Cư thôn Lộc Trĩ nằm duyên nợ
Làm ấm vòng tay dõi chặng đàng
Trầm lắng vào trong sự lạnh se
Vân du theo gió quế hương hòe
Mà như xào xạc cam giềng mối
Của những tơ đàn trong khóm tre
Mộc mạc quê ơi ! Lộc Trĩ thôn
Vẫn ong óc nhớ mãi trong hồn
Ngày về tô đậm tình thơ của
Hai trái tim lòng giữa nước non .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]