GÓT CHÂN NGÀY ẤY VẪN CÒN ...
Nắng trời khô khốc của trăm năm
Dung dẻ lằn đi vẽ dấu dằm
Màu đá cổ sơ loang đủ sắc
Kéo dài vạch nối đến xa xăm
Đi qua cũng đã tự lâu rồi
Vạch nối hai bờ lắm khúc nôi
Ở cuối phương Tây Đông lẳng lặng
Dặm ngàn tơ lụa đẫm mồ hôi
Thu mà dưới nắng mãi chang chang
Không thấy cành cây suốt dặm ngàn
Chỉ gió mang theo nhiều cát bụi
Dưới trời mây trắng mỏng thiều quang
Bên thềm nhìn đến cuối chân mây
Trùng điệp triền non bóng nhẹ bay
Cái bóng mây râm sao diệu vợi
Đi qua biết mấy tháng năm dầy
Và nghe trong gió mãi thì thầm
Gót bước ngày xưa vẳng phúc âm
Tiếng nói cạn nguồn là nhắc nhở
Bước chân tiền đạo mãi thăng trầm .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]