Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016



MỘT THỜI VANG BÓNG ...

Sự điềm tĩnh để sắc màu trở giấc
Giấc ngủ yên dòng chảy của ngàn năm
Không gian này của một cõi xa xăm
Khung trời ấy như còn đang trăn trở

Đá sỏi nằm ngày xưa thời sụp đổ
Động đất hay tiếng vó ngựa vẫy vùng
Giờ chỉ còn trong nắng sự ngập ngừng
Và nuối tiếc thuở hoằng khai tể trị

Trên đỉnh cao màu tồn sinh bền bỉ
Cho nhân loài cùng khám phá căn nguyên
Rộng bao la một dòng chảy cô miên
Để âm vận cho tiếng thơ cô đọng

Thực tiễn mà dễ chừng là giấc mộng
Tuyết nằm phơi kỷ phấn trắng , băng hà
Lạnh lòng nhau kề cận mái sương pha
Cùng duyệt lãm bên khung trời cảm cổ .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]