MÀU CẢI VÀNG ...
Đã ngàn năm lặng thầm trong quên lãng
Nay vỡ òa màu sắc trải hành tinh
Như vòng xoay dừng lại để trở mình
Màu vàng rộm lung lay trong gió nhẹ
Lá xanh nõn dễ chừng màu e lệ
Ôm cây cành lãng đãng sắc đan thanh
Sự hồn nhiên đứng lại phải không anh ?
Khi cô gái nghiêng chao bay làn tóc
Cái mẫu quê luôn luôn là mộc mạc
Đất khô cằn lớp cỏ dại mờ vươn
Cứ phong rêu qua suốt một cung đường
Từng nốt nhạc cơ hồ đang xa vắng
Bởi là quê luôn chìm vào im lặng
Gió chan hòa man mác vị ngàn thương
Giây phút đi trong hữu hạnh vô thường
Bên thềm ngọt những cánh ong đùa mật
Cải hoa vàng cái hồn thơ chân thật
Cùng tim lòng rót cạn để nên thơ
Sự sáng trong như lấy được tay rờ
Âm vần của hai tâm hồn ghép lại .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]