Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014
HỒ NƯỚC XANH ...
Những ngày đông cuối rắc pha lê
Trên những hàng cây lạnh bốn bề
Sắc tuyết gần như là vọng nhớ
Những mùa xưa cũ giữa hoang mê
Mùa xuân chậm rãi sắc phong du
Trong nắng vàng phai biếc lộc cù
Và gió còn đông ru thổn thức
Bên trời xao xác bóng hoang vu
Mầu xanh của nước biếc mà trong
In bóng cây đang kết những vòng
Như những cánh tay - hương lửa cũ
Sẻ chia giây phút ấm hằng mong
Và trời mờ đục nhuốm hơi xuân
Trong ấy dường nghe tiếng ngập ngừng
Gót bước sang mùa bao ngóng đợi
Bên thềm vẫy gọi nhịp rưng rưng
Cảnh quan trước mắt rất phong quang
Rơi rớt vào thơ chút trễ tràn
Của giọt nắng phai nhòa sắc tuyết
Như là thủy mặc lật từng trang
Mặn lòng giây phút ấy thiên nhiên
Xóa bỏ bao nhiêu những lụy phiền
Góc độ băng tần và điệp khúc
Để tròn trĩnh giấc mộng đầu tiên .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]