|
MỘT
NGÀY BÊN HỒ ...Trời
của mây và đồi thông cũng nắng Cho
dung nhan cứ mãi của quan hà Đà
Lạt ngâm mình từ thuở hôm qua Cứ
da diết cái không gian man mác Mây
của trời thì trôi đi bàng bạc Riêng
một vùng - đeo đẳng mãi ngày xưa Đồi
lô nhô mầu đất đỏ mới vừa Vào
nhập cuộc bên hồ rong nước lạnh Thông
vẫn đứng cái ngàn năm cô quạnh Có
ai nào chịu rét để quân phân Có
lẽ là giây phút của mùa xuân Nên
hoa nở bên hồ môi trinh nữ Ngày
đi qua một chặng đường viễn lự Để
không còn ai đó sợ đi hoang Nước
mầu xanh xanh nhạt của cung đàn Đang
lỏng phím cuối chiều ngày rớt lá Từ
hồi ức kể như không xa lạ Tạm
vài dòng để ngàn vạn phong yên Và
chín trong thơ một lối ước nguyền Về
cập bến để đong đầy ký ức .
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]