CHIỀU QUÊ ... Cái thuở âu ca cũng thế này Chiều buông lãng đãng khói lam bay Xóm thôn đang lặn vào yên tĩnh Thi vị ngập tràn trong phút giây Chút nắng còn vương ở đỉnh trời Cái mầu sắc ấy cứ chơi vơi Vướng vào mây để nên hoa gấm Rõ một dung nhan để hiến đời Dòng chảy uốn quanh ôm cỏ xanh Xuồng trôi nho nhỏ dáng tơ mành Mà như trong ấy vang lời sáo Tiếng sáo đồng quê rộn yến anh Mấy dáng bò đang gặm cỏ non Hương quê loáng thoáng quyện vào hồn Ru êm mấy dáng dừa trong gió Là lúc trở về cùng nước non Dãy núi nằm ngang ở rất xa Cành tre mảnh khảnh rũ la đà Chao ôi ! lặng ngắm trong tầm mắt Chiều của Nha Trang rất thiết tha |
Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013
HỒ ĐẠI NINH BUỔI SỚM Sương vẫn còn hôn lên buổi mai Ảo mờ phong cảnh thuở liêu trai Cây cao niên ấy cành xương xẩu Đứng dưới dòng trong rất miệt mài Xuồng nhỏ ngâm mình trong bóng sương Tồn sinh kham khổ một cung đường Bơi trong dòng nước đang ru gió Thật khúc hữu tình thơ vấn vương Ta đứng giữa lòng sương Đại Ninh Trang thơ đang viết giọng thơ tình Trong vòng tay ấm xuân đang đến Đã thỏa niềm mơ giữa thái sinh |
Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013
ĐỒNG HOA CẢI ... Bầu trời trong xanh mầu xanh ngọc bích Kéo nắng vàng đứt quãng bởi vầng mây Đứng nhìn thôi mà đã thấy vơi đầy Cái bóng sắc đi vào trong tâm khảm Mầu vàng hoa cải rộm mầu tháng tám - Nắng mùa thu của cái thuở thăng trầm Bây giờ đây đứng ở giữa hồi âm Mùa hoa cải đi vào chân lữ thứ ... |
Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013
TÍM CÀ ... Như chợt thấy dòng thơ mầu tím lại Giữa thiên nhiên nhuộm tím cả không gian Hồ nằm im phủ mầu tím khẽ khàng Bờ cỏ mượt cũng tím mầu nhung nhớ Trắng chút mây của tím chừng bỡ ngỡ Chút trời xanh đang tím sắc du dương Cây lô nhô rung tím một cung đường Và cái tím ưu tư bay vào gió Bờ bên kia tím mầu phơi lên đá Sự lặng thầm ôm tím cả tư duy Cổ thụ mầu đen tím lá thầm thì Nghe đồng vọng tím vần thơ quan tái . |
THẢM HOA ... Len lén bước chân của lặng thầm Mà mang trong ấy một thanh âm Của mùa xuân lại về theo gió Trên bến ngày xưa - hẹn kén tằm Cụm rừng rậm rạp đứng bên kia Như có hơi xuân đang sẻ chia Từng đọt xanh non dường phẩy động Vào trong hơi gió - giọt đầm đìa Nước chảy dòng trôi theo gió rong Lăn tăn từng đợt của phiêu bồng Sẫm mầu theo nắng râm từng đợt Dưới quãng trời mây - biệt sắc đông Lá cây nõn sắc của kỳ xuân Như dáng măng tơ - dáng ngập ngừng Cái tuổi vừa tròn : Trăng lẻ bóng ! Một mình soi xuống nước rưng rưng Hoa nở mầu hoa của cỏ đồng Rung rinh trong gió trắng loang hồng Chen bên bờ nước trong mầu cỏ Chấm phá dòng thơ buổi ruổi rong . |
NHỮNG LOÀI CÁ CẢNH ... Xin cảm tạ cái quyền năng vô lượng Đấng vô hình cho cái đẹp trần gian Mầu sắc xinh tươi vóc dáng muôn ngàn trong biển cả mà vô cùng phong phú Ánh mắt tròn xoe dễ chừng không ngủ Đường hồ văn phân cách mỗi " linh hồn " Mà yên nhiên quần thể gọi cộng đồng Cứ dìu dặt bản thanh bình tuyệt diệu Mà thảng hoặc như cùng trong vần điệu Hiến cho đời một cái đẹp mê ly Mầu sắc xanh trong vắt biển thầm thì Đưa vào nhạc vào thơ không ngừng nghỉ Cứ lẳng lặng - để không làm rối chỉ Cho dòng bơi mở rộng mãi chu kỳ Hải hành ơi ! luôn mở rộng đôi mi Để tia chớp - bay vào trong ngòi bút |
CHIỀU XUỐNG ÊM ĐỀM ... Sự tồn tại - cho một điều lý thú Cây vươn cành tạo vóc dáng hoằng khai Rọi xuống dòng trôi phẳng ánh gương soi Như nét vẽ trên toang thời danh họa Bờ đất chạy quanh vòng cung êm ả Một mầu xanh trầm xuống - của suy tư Mây trời văng xa cộng hưởng thực hư Đang phát tán cái diềm mầu cẩm ngọc Cỏ cũng vươn lên cuối ngày quang hợp Chút mặn nồng chút êm ả tà huy Tất bật từng ngày len lỏi bước đi Bao lay động giữa không gian thi vị Chữ viết ra thơ êm đềm chân lý Cuối đường đời thảng hoặc những giao thoa Gót nhàn du lỏng phím những âm ba Đã kết nối những giai tầng cung bậc |
SÀI GÒN TRONG ĐÊM ... Nhìn tổng thể cứ như là dát ngọc Sài Gòn đêm huyền ảo những đèn mầu Đang lung linh thức dậy giữa canh thâu Làm ấn chứng cho chuỗi ngày phồn thịnh Nhà Thờ Đức Bà trăm năm yên tĩnh Phủ lên mầu hổ phách - một mầu thiêng Nếu đứng nơi đây mới thấy yên nhiên Cái dịu mát cái trầm tư lắng đọng Ngọn gió trong đêm vô tình lay động Những tàng cây một âm khúc khẽ khàng Sài Gòn ơi ! cho gởi chút tơ loan Vào âm khúc của ngôn từ văn vật |
RÁNG CHIỀU ... Chiều đã xuống cảnh thanh bình nắng muộn Đường chân trời cắt nét dáng tồn sinh Bờ cỏ lô nhô không có hư vinh Đang nhận diện sự giao thoa cung bậc Trong lặng lẽ điểm riêng từng gót bước Mà như là một kết nối ngàn năm Cõi trời cao mây hổ phách âm thầm Đang ôm ấp cái vòng tròn tà tịch Một thoáng thôi mà âm vang rả rích Thuở âu ca hình ảnh bốn ngàn trôi Cứ theo gió len vào những cạn vơi Vừa hoàn chỉnh một chân dung diễm tuyệt |
LINH MỤ ĐÊM TRĂNG ... Dường như nghe tiếng chuông đang lãng đãng Vào vầng trăng chênh chếch ở trong sương Mượt dòng trôi thơ mộng của sông Hương Cứ ẩn hiện Tháp Chùa trong loáng bạc Bốn trụ cổng vươn cao và thanh thoát Mang ngôn từ thuở ấy rất hàn lâm Cứ đi theo ngày tháng nghiệp dâu tằm Làm bạt tụy nếp phong nho Trình Khổng Cây gie nhánh dưới ánh trăng thơ mộng Rung êm đềm theo đợt gió vào khuya Tản mạn nơi đây giây phút trao chia Và giao cảm vào câu hò Mái đẩy Là rất Huế trăm năm còn mãi vậy Ai đi về lại không khỏi nhớ nhung Cứ tơ vương có một dịp lai trùng Dùng dằng với dòng sông Hương rưng rức Giữa đêm khuya bài thơ đang thao thức Phút ấm nồng đêm Linh Mụ vòng tay Tròn trĩnh trong mà mượt tứ vần hay Đưa vào bậc của cung thềm tản mạn |
NIỀM VUI KHI TUNG LƯỚI ... Dáng khỏe mạnh của đôi tay ngư phủ Trải tháng ngày sông nước với trùng khơi Trên con thuyền lướt gió nhẹ nhàng trôi Đưa cuộc sống đến đỉnh cao sung túc Mặc dù vậy đây vẫn là nghệ thuật Bàn tay quăng mẻ lưới rất nhu nhuần Như dáng hoa trong ánh nắng vào xuân Mà thi tứ thì vô vàn âm điệu Trong cuộc sống tưởng chừng luôn luôn thiếu Một ngày đi mỗi khám phá cung từ Nét đẹp quê hương trong sáng chân như Rất mộc mạc mà đan thanh diễm tuyệt Trải tâm hồn theo đôi tay ngòi viết Mà như nghe trong ấy vọng âm thầm Tiếng lưới khẽ khàng tiết tấu thanh âm Làm rộn rã cái không gian hằng hữu |
SỚM MAI Ở TP .HCM Buổi sáng về nắng xuân rong thành phố Để một ngày đẹp nữa của quê hương Bồ câu bay hoạt họa một cung đường Tín hiệu của cơ đồ trong an lạc Mây dường để cho khung trời thoáng mát Nắng xuân phơi trau chuốt những mượt mềm Thời khắc bình minh nốt nhạc ru êm Như dừng lại để yên bình trổi khúc Tầng lá đen thế trần đang lẩn khuất Để chân dung an lạc mãi căng đầy Cạn nỗi niềm thai nghén ý thơ - hay Nghe trong gió tiếng thì thầm xuân mới |
RỪNG XUÂN ... Ánh nắng xuân phơi trải dặm đường Như là ong óc những tơ vương Dấu chân nai giẫm lên ngàn lá Là mộng là hư là - thụy tường ? Cỏ xanh non nõn cạnh rừng cây Đến cuối sườn non phủ dáng mây Mầu sắc của trời như chỉ phấn Điểm trang một buổi nắng xuân đầy Dòng nước phẳng gương bắc nhịp cầu Theo dòng bèo bọt sắc - thương dâu Chợt nghe trong gió hương Kiều vọng Một chút tư lương - nặng mái đầu Im lặng như là một bức tranh Mầu vàng hiền dịu sự trong lành Thầm thì tiếng nói nai giao cảm Là tứ thơ về phút giáp ranh Gót bước vần xuân nắng tứ xuân Tầm nhìn quang cảnh nhạc rưng rưng Chao ôi ! một buổi sao mà đẹp Dưới nắng xuân phơi giữa cánh rừng |
DÒNG SUỐI TRONG RỪNG Còn lại âm thanh của suối reo Men bờ đá cuội phủ rong rêu Rừng sâu vắng lặng như luân lạc Biền ngẫu dòng thơ nặng dấu yêu Mầu trắng như là những dải bông Trôi nhanh dường để kín dòng sông Chiều dài có lẽ còn xa lắm Chỉ đậm lên đây chút ấm nồng Ta muốn suốt đời nghe suối reo Dặt dìu trong ấy những tơ thiều Và phong rêu nhuộm bao tầng đá Một cánh rừng sâu giữa một chiều |
MỘT CHÚT TÌNH QUÊ ... Con đường cong một chiều dài hứa hẹn Để cho ta tròn trĩnh nụ hương thề Ngày dã ngoại từng dòng thơ đều đặn Hai tâm hồn một dấu cộng say mê Mầu xanh đồng vị thơm quê trù mật Cỏ cũng xanh ôm kín một cung đường Gió ru rong nắng như mầu rất nhạt Gót chân mềm sánh bước giữa miền thương Dòng sông đứng bên rặng cây tha thiết Bờ cát thầm cũng lặng lẽ thi gan Sườn núi thấp cái mầu xanh tuế nguyệt Như điểm thêm một cảnh tú thư nhàn Trời ngọc bích không một làn mây gợn Ngày đẹp ơi ! đang tất cả là đây Gom vào mắt để phóng ra rất lớn Bằng tình thơ ghép vận tứ đong đầy Rồi để lại vào biên niên ngôn ngữ Của một ngày có lẽ rất nên thơ Ta thỏa nguyện lặp bước chân phiêu lữ Mầu pha sương vẫn cứ đẹp hai bờ |
NHỮNG TIA NẮNG ĐẦU XUÂN ...
Những tia nắng mang dáng hình quạt rẽ
Chao xuống đường len lỏi giữa mầm xanh
Ta chợt nhớ mùa xuân xưa của mẹ
Lâu lắm rồi cứ khắc khoải tàn canh
Sự im lặng của cánh rừng tỉnh thức
Đọt và mầm trong lặng lẽ ươm xanh
Ngày sang xuân một chút gì rưng rức
Từ không gian sợi nắng rọi buông mành
Con đường chạy những dấu hằn sỏi đá
Có phải bước đường của mẹ trong ta
Ánh nắng nhuộm tự tình là chấm phá
Chặng đường đi của thuở mẹ - quan hà
Dáng cây đứng âm thầm ôm lấy đất
Nắng xuân hôn từng phiến lá xanh mầm
Vòng tay ấm chuyền nhau dòng ngọt mật
Giữa bước đường rong ruổi rộn thanh âm
Mầu nắng xuân trải lên bao sức sống
Như một thời của mẹ mở vòng tay
Cho mùa xuân cả khung trời lồng lộng
Rừng cây ta cùng bước ở nơi này
Cứ miên viễn cái rừng xuân mà mượt
Mẹ là rừng luôn cứ đợi qua xuân
Và lặp lại của những mùa xuân trước
Bước chân thêm rộn rã những vui mừng
DÁNG XUÂN THANH THẢN ... Nắng trải đó đây xuân ấm áp Ngàn hoa đua sắc dịu nghê thường Và đang dừng lại trên hoa cỏ Cùng dáng liễu bồ cạn mạch tương Cỏ cũng cùng xuân dòng hợp tấu Để cho đôi mắt nhạt cung từ Vành môi như muốn thơm hương nụ Hồng phớt mà dường độ thực hư Mái tóc ôm tròn lên đôi má Đài trang trong ấy biết bao là Xuân ơi ! đâu phải miền xa lạ Ngay ở quê hương vẫn mặn mà Tay cầm tay lướt lên khe khẽ Mầu sắc đan thanh đến cuối đường Nét cong mờ ảo lên toang vẽ Như giữ mùa xuân của cố hương Nét đẹp của xuân đang tồn tại Lãng du phong nhã một cung đàn Ta ghi dày nét vào quan tái Quê mẹ vẫn là xuân diễm trang . |
NỤ CƯỜI GIỮA XUÂN ... Cùng hướng nhau về với thái dương Mầu vàng mầu đỏ vẹn cung tường Hoa môi hai sắc phơi trong nắng Cho một ngày xuân suốt chặng đường Mái tóc mượt mềm , áo đỏ phơi Mắt nhìn xuyên suốt - mộng thơm đời Nụ cười hứa hẹn thềm xuân mộng Tất cả hoằng khai đến khắp nơi Xuân của hôm nay ở tại đây Là bao âm vọng của vơi đầy Trong lòng đất mẹ ôi sao đẹp Tất cả là xuân ai có hay ? |
THIẾU NỮ HOA VÀ MÙA XUÂN . Ngàn hoa nhuận sắc ấm ngày xuân Và nắng trên cao giọt ngập ngừng Trong vắt trời xanh mầu ngọc bích Không gian rộn rã nhạc vui mừng Đây ánh mắt đang tuổi nguyệt tròn Bên vườn hoa trổ sắc vàng - son Mầu xanh của lá xanh hương mộng Đôi má căng lên phớt phớt hồng Cái đỏ vành môi sắc đỏ duyên Trong xuân e ấp chút ngoan hiền Nắng hong mầu tóc thơm hương bưởi Chảy xuống qua vai hậu khoáng tiền Khoác chiếc khăn rằn xứ diễm trang Đường cong ẩn khuất lỏng cung đàn Dường như trong gió đang thao thức Giây phút ấm nồng trên nét toang Chiếc ài dài phơi trắng độ xuân Cầm tay chiếc nón - vỡ băng tần Trời xuân hòa với hồn xuân mộng Để tiếng cười bay mãi vọng ngân Tình tiết đan chen sắc hải đường Dạt dào bản sắc của quê hương Say xưa gạn lọc âm vần để Dìu dặt ngày xuân dệt cát tường |
Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013
CẦU THÊ HÚC ... Cánh bướm đã bay về cầu Thê Húc Cái diễm trang qua ý thức thiên thần Mầu đỏ - cung ly - từ buổi qua phân Vẫn tươi sắc không gian từng cung bậc Bước rộn rã những bước chân trầm mặc Của hành tinh từ vạn lối tìm về Dòng nước Hồ Gươm - dòng chảy lê thê Kéo ngày tháng những biền văn huyền thoại Hoa ướm sắc cái mầu tươi mái ngói Và tím mầu lốm đốm nét hoa duyên Giữa không gian đang khuấy động bình yên Bước rộn rã của hôm nay lặp bước Thủ đô ơi ! có từ ngàn năm trước Bây giờ thơ phiếu trắng lại về nguồn Cho nước non hoàn chỉnh mộng Thăng Long Mãi chắp cánh bay cao trong hoàn vũ |
HOÀNG HÔN ... Vầng dương nằm đó cuối chiều xuân Tròn trĩnh mờ sương sáng ngập ngừng Trong một không gian chiều yên tĩnh Khẽ khàng trong gió phím tơ rung Dáng chim giao cảm phút giây thầm Cắt nét vào chiều đang chuyển âm Một phút ấm nồng qua nhịp đập Con tim xao xác ngôn từ câm Cành tre gầy gộc của già nua Điểm tựa đưa hương buổi chuyển mùa Thi tứ từ đây bừng thức dậy Chảy vào ngày tháng lặng lờ soi |
XUÂN QUÊ HƯƠNG... Đã tắt cơn heo cuối chặng đường Tinh khôi mầu nắng rộn tơ vương Ô kìa ! nảy lộc cành đào thắm Là đẹp quê ơi ! giấc thụy tường Trải hết hồn ra đón nắng xuân Hồn thơ trong sáng nhụy rưng rưng Đi về khắp nẻo vào xuân sớm Và trái tim son đổ nhịp mừng Cái đẹp hằn lên những nụ cười Đó đây âm vọng tiếng con người Trao nhau thuần khiết và thanh bạch Như đóa hoa đào điểm sắc tươi Bỏ hết sau lưng những khổ nghèo Nhạt nhòa cùng với những rong rêu Bao ngày giăng mắc từ muôn lối Mở rộng con đường xuân mới gieo Và cũng hong lên những sắc hoa Từng nơi từng chỗ với từng nhà Hợp lưu dòng chảy vào mây gió Chúc tụng âm vần sáng khúc ca Cho mãi là xuân đẹp ý xuân Phổ theo ngòi viết rạng âm vần Phơi bày thai nghén mà thanh thoát
Xuân nét hoằng khai dậy các lân
|
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)