Thứ Tư, 31 tháng 8, 2016



HOÀNG HÔN NƠI ẤY ...

Chứa Chan ước lệ từ ơi !
Hoàng hôn yếu nắng khung trời đáng yêu
Cho ngày giao cảm tương tiêu
Đi vào cuối quãng đường chiều gởi trao
Mây sà thấp xuống lao xao
Cùng sương se lạnh cuộn trào dư âm
Đèn quê lửa ngọn lặng thầm
Rừng cây loang khói nốt trầm chơi vơi
Không gian của một cung trời
Trên đồi hoang lạnh hương môi trao thề
Bóng cây cành lá buốt tê
Gió ru âm vọng lối về đợi trông
Chứa Chan vẫn ở trong lòng
Là từ ước lệ buổi song hành cùng ...




THANH CAO ...

Nét tranh của một thiên tài
Vấy vương dáng trúc kéo dài hồn quê
Màu xanh thu nắng tím se
Ru rong theo gió vo ve âm vần
Những nhành trụi lá phong vân
Hàn lâm vóc dáng thanh tân khung trời
Làn sương se lạnh đầy vơi
Bên kia lãng đãng dặm khơi quan hà
Cùng nhìn đường nét gấm hoa
Sắc quê kiểng gọi âm ba ngọt dòng
Ấm nồng khép chặt tay vòng
Bên bờ cảnh sắc bên hồng buồng tim
Cơ hồ nốt nhạc nổi chìm
Như đang giục giã lối tìm men yêu .




NGÔI ĐỀN BÊN DÒNG ...

Ngói son còn mới của Đền
Nắng soi tầng bậc ở trên một dòng
Phía sau núi đứng xanh rong
Màu cây lá cổ vân phong ấm nồng
Bờ cao tần tảo bến sông
Nhọc nhằn khoảnh khắc đợi trông tháng ngày
Nắng thu theo lượn gió bay
Hôn lên đá nước giải bày hồn thu
Lặng thầm nghe tiếng tơ ru
Của dòng nước chảy viễn du bụi hồ
Nhìn qua tổng thể cơ đồ
Cõi thiêng sừng sững bên bờ dòng trôi .




TRÊN MỘT NHÁNH HOA ...

Con nhồng ai thả đi hoang ?
Trớ trêu cho những cánh vàng hoa bay
Dáng trầm tĩnh của xưa nay
Màu lông xám nhạt đường vây cá mềm
Chân vàng mỏ cũng vàng êm
Cành hoa nhỏ dáng bên thềm nhà ai
Họa hoằn ánh nắng liêu trai
Ôm lên lược giắt trâm cài thời gian
Phấn hoa nhụy mật tơ đàn
Cái tìm cái có giao loan bấy giờ
Men lòng giao cảm thành thơ
Nét tranh diễm tuyệt giấc mơ vơi đầy .





CỦA TỪ THẾ KỶ ẤY ...

Dòng kênh của thuở 13
Lượn trôi hoài cảm hiên tòa gởi trao
Bóng cây bóng liễu lao xao
Trong làn gió lượn bay vào hôm qua
Gie cành hồng phấn loài hoa
Đặc thù riêng của xứ Hà Lan kia
Mái nhà tranh đứng canh khuya
Từng vòng tròn nắng thu chia nỗi niềm
Bên song giao cảm buồng tim
Tình thơ ghép vận hướng tìm vào thu
Ven bờ cỏ vướng thuần nhu
Màu xanh nõn sắc tơ ru êm đềm
Giọt se sẻ lạnh hiên thềm
Giữa ngày thu nhẹ anh em mượn vần .




VẪN CÒN TỪ THUỞ NGÀN NĂM ...

Sắc liễu xanh màu Bạch Lạc Thiên
Gió rung khe khẽ nhỏ từng phiên
Giọt tơ sợi lạnh sương hoài cảm
Vào giữa buồng tim phút cuối miền

Tha thướt tháng ngày cái sắc xanh
Nắng phai lưỡng ngạn sợi long lanh
Thềm xưa lạnh lẽo chân hương lửa
Nước cứ trôi xuôi gọi liễu mành

Ở đấy lầu cao tiếp áng vân
Lặng yên bên nước dáng văn lân
Nỗi niềm trông đợi tim Vu Hựu
Thổn thức tẩm cung lá Phí Tần

Và một du thuyền cô lẻ ai
Nắng phơi hổ phách sắc hôm mai
Cập bờ dưới bóng xanh giai liễu
Dỗ giấc mộng du Phung Các Đài

Cùng nắng thu về Chu Giác Gia
Vòng tay nồng ấm sắc quan hà
Nặng đầy giao cảm mùa hương lửa
Ghép vận ân tình tim thiết tha .




THÁCH THỨC THỜI GIAN ...

Bóng cây ướt lạnh sắc sương mai
Thềm cỏ xanh ôm lối gót hài
Cũng ướt hơi sương hương lửa cũ
Bên dòng nước chảy lượn khoan thai

Bắc qua một nhịp nối giao thông
Cũ kỹ mà vươn hơi hướm đồng
Nắng gió tháng ngày hoen rỉ sắt
Dưới trời thu đứng gót hằng mong

Bên bờ còn đó những căn nhà
Lặng lẽ âm thầm dát xót xa
Màu sắc rêu phong nhàu nát nét
Bậc thềm sũng nước ướt hôm qua

Trôi đi hơi gió gợn lăn tăn
Lịm tím làn sương giọt họa hoằn
Có những bóng cây khe khẽ lạnh
Chạnh lòng trong mỗi bước bon chen

Cung đường dừng lại thú tiêu dao
Quạnh quẽ mà đang vẫy gọi chào
Vào tận tim lòng tình dặm liễu
Để ngàn mai đẹp giấc chiêm bao ...




NẮNG GIÓ THIÊN THÂU ...

Bên dòng nước chảy tiêu sơ
Dung nhan trầm tích bụi mờ phong rêu
Thang tầng góc cạnh bấy nhiêu
Gót chân lịch sử xuôi chiều không thôi
Then cài cửa đóng khúc nôi
Dòng im phiên bản cái thời xa xưa
Cành cây gió thổi đong đưa
Thu mùa rụng lá tiếng lùa vàng khô
Rơi vào dòng chảy miên mô
Dưới trời lượn gió bụi hồ sủi tăm
Thềm se màu cỏ lặng thầm
Sự vương vấy sót vẫn mầm nụ xanh
Dưới trời sợi nắng mong manh
Hồn thu giao cảm vào tranh thơ tình .

Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2016



HOA BÊN CỤM RỪNG XANH ...

Ai về còn nhớ gì không ?
Mình về nhớ mãi màu bông bạt ngàn
Chuyển giao phương vị cung đàn
Vẫn tao nhã dáng tiềm tàng đường ngôi
Bên rừng bên núi giao bôi
Dưới trời thu nhẹ gọi mời tóc tơ
Khe ngàn thác chảy huyền mơ
Bóng cây xanh lá cạn bờ gởi trao
Thơ tình ấm phút cảm giao
Màu tam giác mạch lao xao gió đùa
Nắng râm giục buổi hương mùa
Bóng mây lãng đãng thêu thùa để khi ...
Mình về nặng gót chân đi
Mà lòng thanh thản vành mi giao tình .




CŨNG LÀ HOANG SƠ ...

Căn nhà rét lạnh vô không
Âm u gọi nắng thu rong sợi mềm
Cánh rừng giềng mối chân thềm
Cổ sinh nguyên thủy cộng thêm nhạt nhòa
Tơ đồng gõ thức màu hoa
Nhập cư hội ngộ từ xa cõi ngoài
Lao xao trong nắng thu phai
Hòa thêm hạt bụi sương mai đằm đằm
Trời cao mây rắc nín căm
Tím se cảnh cuộc kén tằm mơ dâu
Thảo nguyên vàng bạc ngọc châu
Phút giây đứng lại mái đầu chụm theo
Cung đường dệt sợi tương tiêu
Bên ngôi nhà vắng men yêu lại về .




MÀU HOA DI TRÚ ...

Bóng thông còn đó cao nguyên
Cứ rưng rức nhớ hẹn nguyền thuở xưa
Mỏi mòn qua mấy nắng mưa
Tiếng xôn xao ấy vẳng đưa vào ngày
Mặn nồng biết mấy vòng tay
Đường qua đèo ải hôm nay nhọc nhằn
Mà dường dào dạt hương men
Làm tan biến hết khó khăn cung đường
Hoa tam giác mạch tơ vương
Hồn thiêng Cực Bắc tiêu tương cõi này
Dưới trời sương lạnh còn bay
Mùa thu hàm thụ ngọn may viễn hồ
Nắng màu nhẹ rắc họa đồ
Lên không gian lạnh như tô điểm thầm
Thơ tình cộng hưởng hòa âm
Miền cô đọng gió ôm cầm vi vu .






HOÀNG HÔN TRÊN ĐẦM CHUỒN ...

Ngược xuôi thuyền đến Đầm Chuồn
Nắng màu hoàng hạc đổ nguồn tà huy
Gió đưa từng lượn thầm thì
Dầm bơi quậy nước lối đi vào bờ
Bóng người dao động ảo mờ
Vào trong dòng nước ỡm ờ sóng đi
Mây cao lẳng sáng cung thì
Đầy trơi giăng rộng từng khi ngả chiều
Xóm làng xa ấy cô liêu
Như đang trầm lắng theo triều nắng râm
Bóng cây này của trăm năm
Cái duyên của Huế đằm đằm vào thơ .






PHƯƠNG TIỆN MƯU SINH ...

Hàng rào vây lối đóng đăng 
Tồn sinh lưu cửu từ hằng lâu nay 
Giữa dòng xuồng nhỏ loay quay 
Nắng soi màu quái mỏng dầy tư lương 
Núi xa nhạt lạnh màu sương 
Mây nhòa thể phách vô thường Huế ơi ! 
Bên kia im vắng đầy vơi 
Bãi thềm gió lượn sắc trời quạnh hiu 
Làng thôn vào buổi cô liêu 
Màu cây giềng mối cuối chiều thẫm xanh 
Chạnh lòng nhau phải không anh ?
Bên bờ dòng nước tơ mành mưu sinh 
Xa nghe tiếng hót hòa minh 
Tiếng con chim gọi bạn tình xa khơi 
Mà như tiếng của mọc mời 
Về bên dòng nước ấm môi nụ mềm .




ĐẸP MỘT PHƯƠNG TRỜI ...

Bóng mây như thể lọn bông 
Kết thành tấm thảm phải không anh à 
Huế cùng thức sáng đêm qua 
Hôm nay dừng lại tơ hoa Đầm Chuồn 
Nắng trời nhỏ giọt cuối nguồn 
Soi mây sáng bóng gành truông dưới trời 
Thuyền còn xô đẩy ngược xuôi 
Dầm bơi quậy nước dòng trôi khẽ khàng 
Sắc trời gỡ mối tơ hoang 
Rưng rưng khoảnh khắc ôm choàng vòng tay 
Huế còn ước hẹn bao ngày 
Dặm xa lưu viễn nhẹ bay hương tình 
Song hành gót bước ba sinh 
Vận thơ giao hưởng hiên đình dặm xa .



NGƯ DÂN VÀO NGÀY MỚI ...

Bờ kè đá của đầm chuồn buổi ấy
Sự rộn ràng hiệu ứng một ngày vui
Nắng ban mai màu vàng nhạt se soi
Lên mọi vật cơ hồ đang bung vỡ

Tiếng quậy nước dầm bơi như chuyên chở
Cả một dòng chảy mãi đến buồng tim
Những âm thanh trao gởi cả nỗi niềm
Làm bật dậy sự rộn ràng khung cảnh

Sương còn giọt bay đi không khí lạnh
Nắng lăn vào vàng phấn gió đi qua
Dọc kéo dài những bóng dáng thiết tha
Mùa thu hoạch hằn lên bao khuôn mặt

Ở xa Huế những ngôn từ khuya khoắc
Mà cạn nguồn loáng thoáng sợi Thần Kinh
Nón bài thơ làm thức dậy hiên đình
Và mái tóc đen thề đang ẩn khuất

Sự mưu sinh khoảnh khắc trôi chuẩn mực
Và âm thầm cô đọng giữa hồn thơ
Nắng ban mai như lấy được tay rờ
Cái màu sắc hòa chung vào sự sống .



Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016



ÁO ĐỎ GÁI QUÊ ...

Dáng gái quê đây mãi mãi còn
Những gì mộc mạc với vuông tròn
Hương đồng cỏ nội và tơ tóc
Mối chỉ đường kim vẹn sắt son

Nắng nhuộm đường cong thẳng lối đi
Nón quê hương đội của từ khi
Ôm choàng mái tóc bay hương bưởi
Thoang thoảng vào thơ hương cố tri

Bờ cỏ xanh ôm giềng mối quê
Bên hàng lim đứng lạnh se se
Giọt sương còn nhỏ vào hư ảo
Theo gió thu đi gọi hẹn thề

Và bậc thang lên gối mép vườn
Êm đềm dòng chảy của tơ vương
Dòng trôi văn học từ xưa lắm
Đã vẽ cơ ngơi lặng bước đường

Tiếng gió thu thầm đưa nắng đi
Màu quê trầm mặc nốt vân vi
Và tranh thủy mặc đang tồn tại
Như ghép vận thơ nhạc xướng tùy .






THƠ MỘNG SẮC MÀU ...

Nắng trải sao mà đẹp thế kia
Vàng non xanh nõn lặng chiều khuya
Bên bờ nà cát bên dòng nước
Để gót chân đi rộn mép bìa

Đây bến trăm năm quyển cổ trang
Biết bao dòng chảy lẫn cưu mang
Ôm đồm thai nghén thềm văn học
Ca ngợi bao nhiêu tấc lụa vàng

Hai bóng xuồng ơi ! cuộc kế sinh
Nổi trôi biết mấy lượn nghê kình
Giờ nằm bên bến bình mình nhuộm
Nặng trĩu dòng thơ giao cảm tình

Và luống rau kia ai đó ơi !
Cho đây viết hết biết bao lời
Dòng thơ ca tụng cần lao giọt
Nhỏ xuống nương nà diu nắng phơi

Đứng ở bóng râm để cuộn trào
Hóa thân thiền luận lẫn chiêm bao
Quê hương đẹp vậy sao không thể
Vắt hết buồng tim tự lúc nào

Thanh thản cõi lòng phải thế không ?
Bình minh len lén vị hương đồng
Song hành gót bước miền quê kiểng
Chiêm ngưỡng màu trời cỏ nội rong .




CẦU VỒNG TRONG NẮNG SỚM ...

Nắng sớm vừa lên vẽ cát thềm
Bóng đen vây vướng của màu đêm
Mình đi về hướng cầu vồng bắc
Nhịp của dòng trôi biển mượt mềm

Ngoài ấy âm vang cuộc tảo tần
Biết bao phương tiện của bao lần
Hướng về góc biển phương trời cũ
Sinh kế bao đời lặp bước chân

Trên bãi lặng yên buộc dáng thuyền
Dễ chừng ngơi nghỉ sự bình yên
Mà như giây phút đang nghe ngóng
Thái vỏ buốt tê những ước nguyền

Những bóng cây dừa nét đáng yêu
Trăm năm còn đó điểm trang kiều
Tơ mành nốt gió thu se sẽ
Gót bước người về vương trĩ triêu

Mình cũng ngồi nghe lượn gió bay
Trải huyền hoặc bóng của trời mây
Vầng dương rắc nhẹ vàng mơ nhớ
Còn lạnh hơi sương nắng nhạt đầy

Và trải hồn thơ dõi mắt trông
Khung trời diễm ảo ấy mênh mông
Hồn thơ giao cảm không gian mặn
Bảy sắc cầu bay cung bậc vồng .




LÀN KHÓI BAY NGƯ PHỦ ...

Bên dòng sông cạn màu thu
Chiếc xuồng tần tảo hơi mù khói bay
Lặng thầm chuyển tải đôi tay
Lưới buông góc cạnh vơi đầy tháng năm
Dung nhan phương tiện ngậm tăm
Âm u màu sắc tơ trầm nguyên sinh
Bên bờ cây cối hữu tình
Nắng soi thủy mặc lung linh lá cành
Ở trong trời rắc màu xanh
Làn mây mỏng trắng tơ mành trôi xa
Nghe lòng thổn thức âm ba
Tình quê dấu ái gấm hoa âm vần
Chạnh nghe nặng trĩu bước chân
Thoảng lòng tiếng nước giai tầng hương yêu .




RÉT LẠNH KHÔNG GIAN ...

Sườn xanh màu tần tảo
Còn ướt sợi sương mai
Và mình dường ướt áo
Sương thấm lạnh bờ vai

Không gian nhòa màu trắng
Lối đi dáng thiên thần
Cả khung trời im lặng
Nghe gót bước giai nhân

Núi chìm sương hư ảo
Đưa cái lạnh se se
Theo gió vây diện mạo
Huyễn hoặc cung đường quê

Bóng cây và làng xóm
Mỗi tầng bậc ngâm mình
Cuối chân non dệt thảm
Hoa gấm đợi bình minh

Màu trời đang làm đẹp
Những vệt mỏng màu hồng
Phút bình minh khép nép
Diễm tuyệt và mênh mông

Em và anh khúc chiết
Mỗi ngôn ngữ giao mùa
Ấm nồng từng trang viết
Se lạnh mà say sưa ...




MÀU NẮNG LỤA LÀ ...

Màu hoa quang hợp ánh ban mai
Còn đẫm giọt sương ướt gót hài
Ánh sáng bồng bềnh trôi diễm ảo
Màu xanh ẩn khuất sắc liêu trai

Còn vương vấy tối của màu đêm
Dưới bóng triêu dương rọi mượt mềm
Khoảng lặng không gian quê kiểng ấy
Bận lòng trao gởi giữa anh em

Ngậm sương ngọn núi đỉnh nhô cao
Sũng lạnh mà đang dệt cuộn trào
Gió lượn đưa sương qua ánh nắng
Giục lòng giao cảm phút ly tao

Lẳng màu non nhạt sự phân kỳ
Ánh sáng trôi màu nhẹ gót đi
Đường nét tự nhiên mà nhụy vị
Làm cho cái cớ để từng khi

Nhìn quanh gom góp cả không gian
Từng nét bon chen sắc lụa vàng
Đổ hết vào trong bờ vực chảy
Tình thơ đẽo gọt với vương mang .




LÀNG QUÊ BÊN CHÂN NÚI ...

Mái nhà nhòa nhạt phong yên
Bên bờ ruộng của thảo nguyên khô cằn
Trải dài năm tháng khó khăn
Nay vùng trở giấc họa hoằn bước chân
Bụi tre vườn chuối thanh tân
Rì rào tiếng gió cung tần làng quê
Khói bay vào đỉnh lặng se
Màu loang loáng trắng đi về chốn không
Con trâu thanh thản bên đồng
Lắng sâu hình ảnh ấm nồng thời gian
Âm thầm của một thôn trang
Mà chân dung đẹp vô vàn sắc quê
Bài thơ nhỏ giọt đắm mê
Vào trong tầm mắt cùng nghe nụ mềm .




BỜ KÈ ÔM BIỂN ...

Bờ kè Ngũ Phụng cần lao
Đan thêu góc cạnh lối vào nhân văn
Nhìn xa mỏng mảnh lăn tăn
Nắng soi sợi mỏng họa hoằn chiều xa
Bên vòng nước biển trôi ra
Rì rào tiếng sóng màu hoa bạc đầu
Làng quê ven biển cơ cầu
Nắng phơi màu ngói dưới bầu trời yên
Làn mây trôi nổi cô miên
Đi vào tâm thức thiêng liêng ngôn từ
Một ngày giữa thực tìm hư
Phong thu giai điệu chân như tấc lòng
Lắng nghe tiếng gọi loan phòng
Ánh đèn dạ lữ ru rong âm vần .




BIỂN NẮNG TRIỀU DƯƠNG ...

Ngọn đồi thấp nắng vào thu
Xanh non màu lá vi vu gió trời
Cũng màu xanh biển xa khơi
Lặng yên lượn sóng chơi vơi vỗ bờ
Cát vàng nhạt hạt tiêu sơ
Bao nhiêu gót bước mộng mơ giao mùa
Ngàn khơi nắng đuổi gió lùa
Lượn trôi man mác thêu thùa diễm trang
Một ngày dừng lại cung đàn
Biển khơi lặng sóng gót hoang mơ về
Ngả lòng giây phút đắm mê
Hồn thơ giao cảm hẹn thề có nhau .


Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2016



MÀU THU TRÁC DIỄM ...

Dáng Rồng uốn khúc phải chăng ?
Màu cam phấn rắc dáng Hằng vào trong
Hồ hoang vắng gió thu phong
Êm đềm kết cấu từng vòng phiêu linh
Ngọn cây nhọn hoắc yên bình
Màu trời lam nhạt tự tình phong du
Nắng ôm núi đứng xa mù
Màu sương còn giọt hơi thu đằm đằm
Hai bên cỏ nõn tơ tằm
Cả không gian đứng sủi tăm bên bờ
Bên hồ ghép vận tình thơ
Màu cam rộn rã rắc mờ từng trang .




NƯỚC , TRỜI CÙNG MỘT MÀU XANH ...

Màu xanh cô đọng hành tinh
Giờ thiên niên kỷ an bình thứ ba
Vẫn trôi dòng chảy lụa là
Như tranh thủy mặc gấm hoa bao giờ
Phong tùng lay ngọn lẳng lơ
Nắng soi màu nõn vàng mơ khẽ khàng
Dừng chân bước ở bên đàng
Bên thềm cát trắng dạo trang huê tình
Lặng yên gảy khúc lòng mình
Nghe thềm sóng vỗ phiêu sinh chân sườn
Giữa dòng hòn đá nằm vươn
Nét tranh chấm phá vô thường chân dung
Trời xanh thấp xuống tao phùng
Màu cây nõn thấp cầm chung giao hòa
Lặng lòng không phí đường xa
Trang thơ ghép vận mặn mà vị môi .




MÀU SẮC THU NHÒA ...

Ngâm mình trong màu nắng
Dãy non xa hẹn thề
Kéo chiều dài im vắng
Dáng phong tùng buốt se

Nhìn mặt hồ gợn gió
Lãng đãng sợi yên ba
Mây trầm tư vào đó
Nắng mặc tưởng tơ hoa

Bầu trời cao xanh ngọc
Nồng ấm những làn mây
Nắng trong màu gạn lọc
Trải dài khắp đó đây

Bên thềm cỏ khô khốc
Màu hiệu ứng bazan
Lặng lòng trong phút chốc
Cảnh của giấc mơ hoang

Đưa vào thơ viễn xứ
Thu mùa Montana
Mặn nồng bao dòng chữ
Em và anh giao hòa .




BIỆT THỰ DU SINH BÊN HỒ NƯỚC ...

Một khuôn viên của người ta
Nắng thu mời mọc dặm xa đi về
Sắc màu dìu dặt hoang mê
Chút đan thanh ấy buốt tê bao là
Tơ mành lau lách đơm hoa
Gió lay từng lượn la đà sườn non
Dệt đan dòng chảy thần hôn
Màu xanh thẫm sắc vào hồn hương yêu
Nắng rong bờ đá hoàng triều
Màu tranh của thuở đan thêu lụa là
Phục hưng vang bóng hôm qua
Bây giờ lẳng sắc mây sà hồ rong
Mình đi theo sợi chỉ hồng
Buộc lên gót bước hoa phong dặm ngoài
Cùng nghe tiếng gió lạc loài
Bay thu theo nắng cảm hoài tình thơ ...




HOA BĂNG TRẮNG MẶT HỒ ...

Màu băng đã trổ mùa bông
Lặng theo dòng chảy ấm nồng không gian
Phải chăng trở giấc khẽ khàng
Thềm hiên dao động cung đàn lai sinh
Nóng lên nhiệt độ hành tinh
Màu băng nở nhụy phiêu sinh giọt nhòa
Bên hòn non đứng trời xa
Cũng màu băng chảy gấm hoa khung trời
Mây hồng thấp xuống chơi vơi
Họa hoằn biến tấu xa vời bình yên
Tầm nhìn theo dõi thiên nhiên
Chạnh lòng đan dệt một phiên khúc tình .




ĐỈNH NÚI NHÔ LÊN BIỂN MÂY ...

Sắc mây ôm núi , núi ơi !
Lạnh se một cõi mọc mời lãng du
Nắng trên cao trải mùa thu
Màu trong vắt sáng vi vu gió làn
Qua bao thế kỷ đăng quang
Và thiên niên kỷ chói chang hiên thềm
Tình thơ rắc giọt tơ mềm
Riêng không gian để anh em lặng thầm .


Thứ Năm, 25 tháng 8, 2016



ĐÀO NGUYÊN THU ...

Thảm nắng non mềm trải rộng thêm
Hoang sơ trở giấc dưới hiên thềm
Diễm kiều chấm phá sườn chân núi
Nhụy vị ôm cầm môi gởi tim

Mình gởi cùng nhau khúc lặng trôi
Âm thanh sóng biển mặn vành môi
Vỗ thềm cát nắng vi vu gió
Nồng ấm vòng tay vẹn chỗ ngồi

Cùng bảo nhìn lên tận đỉnh trời
Làn mây cố hữu rộng chiều trôi
Se soi màu của từng tia nắng
Rộn rã vào tim bao khúc nôi

Cái lối đi xưa thuở cạn nguồn
Trắng màu nắng gió gối gành truông
Song hành gót bước mềm tơ sợi
Gom góp vào thơ mọi lớp tuồng

Thay đổi đi ngồi thảm cát xa
Sóng dồn theo bước rộn âm ba
Huê tình hoằng hóa chân trời rộng
Cuộc lữ giao thơ buổi xế tà .




BẠC ĐẦU LƯỢN SÓNG TRĂM NĂM ...

Làn sóng nằm yên ở đó chăng ?
Bạc đầu nhắc lại dấu chân hằn
Hồn tơ tình ngã vòng tay ấm
Gót bước song hành - không nói năng

Gởi gấm vào đây tất cả rồi
Lặng thầm chiêm ngưỡng lẫn giao bôi
Men tình hòa giữa quê tình biển
Đan dệt tình thơ khứ vọng hồi

Cái sắc non kia cổ tích màu
Nắng mai lén nhuộm cuộc tằm dâu
Giọt sương còn ướt nhòa giai điệu
Dưới bậc vương vây mái chạm đầu

Đứng đó du thuyền đợi tỉnh say
Nghiêng chao lượn sóng nước xanh đầy
Nét tranh chấm phá khung trời mộng
Bật dậy không gian phút đắm say

Trời rông cao ơi ! sắc biếng thu
Vắt trong sợi nắng gió vi vu
Đường ranh mặt biển giao thoa ấy
Làm đẹp thêm cho tứ tạc thù .




MÀU XANH GÓC CẠNH HOANG SƠ ...

Con đường đất nhỏ ấy hoằng khai
Từ thuở nào đâu vắng gót hài
Trong nắng bên hai bờ cỏ mọc
Khẽ khàng diệu vợi mấy hôm mai

Sườn đồi se lạnh bởi còn sương
Màu của thu qua dệt vấn vương
Nhàu nát tơ lòng đêm dạ lữ
Buổi chiều giữ mãi cuộc miên trường

Từ xa có lẽ tự chân mây
Sóng cứ ầm ào và bủa vây
Lên đá tràn qua vòng cát nắng
Nát nhàu từng lượn nước xanh đầy

Bóng cây thầm lặng nắng vương mang
Gió lượn từng cơn động khẽ khàng
Một chút lung linh làm trở giấc
Biển thầm gọi núi vỡ hồn hoang

Tâm hồn gởi trọn với đôi chân
Cuộc viễn du theo tứ trắng ngần
Là những ngôn từ mùa ghép lại
Tiếng lòng theo gió bụi văn lân .




BIỂN KỲ CO RÉO GỌI ...

Giai nhân hỡi ! đừng âm thầm lặng lẽ
Biển Kỳ Co không dung chứa cô đơn
Nắng thu gieo bên lượn sóng chập chờn
Màu nõn sáng ôm chân thềm bậc đá

Sự khô khốc trăm năm không màu lá
Sắc rêu phong dường phủ kín dung nham
Ở trên cao màu ngọc bích cung vòm
Về xa thẳm cuối đường mang dáng biển

Mây họa hoằn nhạt trắng màu lưu viễn
Phiếu cung trời trong vắt gót chân thu
Thềm ru rong khoảnh khắc của tạc thù
Giờ giao cảm men tình say viễn xứ

Thuyền du lịch tận ngoài xa tư lự
Đứng đợi chờ đưa đón gót chân xa
Cùng bên nhau lấy tình khúc giao hòa
Thơ ghép vận êm đềm và tuôn chảy .


Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016



MÁI TRANH QUÊ NGÀY ẤY ...

Nằm trong sắc lá mái tranh quê
Nắng rọi thu ơi ! ấm hẹn thề
Dã ngoại tơ đồng hương lửa cũ
Gió ngàn ru giấc phút đam mê

Khẽ khàng tiếng lá chuối mong manh
Trong nắng bên song kết cấu thành
Giai điệu gởi trao qua khoảnh khắc
Riêng mình giao cảm mượt âm thanh

Qua song tầm mắt gởi về xa
Trùng điệp núi non dệt lụa là
Sợi nắng vỡ thềm mùa vẫy gọi
Hạt sương lịm tím rắc tơ hoa

Lặng yên nước gió lượn rong đan
Từng lối vo ve lặn nốt đàn
Hòn đá dáng ngồi ru với nắng
Ấm nồng giây phút ấy đài trang

Hoa văn thềm đá nhẵn cần lao
Nắng phớt vàng bay điểm cuộn trào
Lời của mái tranh nghe thổn thức
Khẽ khàng gởi gấm khúc ly tao .




HOA BÀNG VUÔNG ...

Nắng soi màu sáng chân như
Vào hoa trắng nhụy cung từ hàn lâm
Hồng phơi đường nét xa xăm
Sợi tơ lay động nốt trầm du dương
Lá xanh nõn sáng nắng vương
Đường gân văn vẻ vô thường dọc ngang
Biệt riêng hình dáng hoa bàng
Thềm hiên địa lý dặm ngàn biển Đông
Thu về ướp vị men nồng
Vào từng giọt nắng ru rong gió mềm
Trong veo khoảnh khắc tơ êm
Màu hoa đơn độc bên thềm cảm giao
Lạc loài mà vẫn xuyến xao
Phút giây trùng ngộ hôm nào giờ đây ...




ĐẢO PHÚ QUÝ - BÌNH THUẬN .

Con đường khô khốc quanh co
Xói mòn dòng chảy tơ vò ta luy
Nằm bên bờ biển từ khi
Ầm ào tiếng sóng lối đi hải hành
Trên bờ cây cỏ vươn xanh
Nổi lên thềm cát gối gành quan san
Nắng thu nhuộm giấc mơ hoang
Trải dài đến cuối đường ngang biển triều
Xạc xào dặm liễu tương tiêu
Tạo không gian động đan thêu tơ đàn
Mây trôi lẳng sắc hồng nhan
Chân dung từ thuở ngút ngàn hành tinh
Rong chơi vui thú lộ trình
Mặn lòng giao cảm giọt tình đầy vơi .




NẮNG THU QUA TẦNG THÁC ...

Đi lên bảy tầng thác
Hanh hao ánh mặt trời
Mùa thu về man mác
Những lượn gió xa khơi

Thiên niên thềm đá ấy
Kỳ diệu sự an bài
Ánh nắng nhòa run rẩy
Giọt nước trắng liêu trai

Lối đi như tuần tự
Vạn thuở cứ lai hồi
Qua tầm nhìn viễn xứ
Ngày tháng nõn dòng trôi

Đỉnh rừng xanh gie lá
Cơn gió thổi ngập ngừng
Sợi sương còn hoang lạ
Se lạnh hồn rưng rưng

Nắng thu vàng thơ mộng
Lãng đãng về cuối trời
Cuộc song hành sức sống
Giao cảm vị hương môi .




THÁC DAMBRI ...

Dòng thác xuôi theo bậc đá thềm
Trắng màu long não rót êm êm
Hòa vào dòng nước âm hao sắc
Có nắng mùa thu giọt mượt mềm

Tơ sợi dễ chừng sự ruổi rong
Gót chân viễn xứ ấm loang phòng
Giờ ngồi nghe thác phiêu du tứ
Để kết tình thơ hoa bướm ong

Bậc đá gần như xếp gọi mời
Ấm nồng biết mấy dặm xa khơi
Nhìn dòng thác chảy chung vào nước
Đan dệt không gian một cõi trời

Trên đỉnh xạc xào tiếng lá xanh
Gió thu gợn nắng ánh long lanh
Hằn lên lớp trắng tinh long não
Chấm phá đó đây nốt liễu mành

Nói với nhau rằng đôi trái tim
Những ngày giao cảm chặng đường chim
Chân trời góc biển hòa chung một
Trong trắng tình thơ buổi kiếm tìm .


Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016



HỒ SÉO MÝ TỶ - SAPA .

Giữa hồ cồn đất nhô lên
Bóng cây thầm lặng buồn tênh đầy hồn
Chiếc xuồng im lặng mỏi mòn
Gót chân tần tảo sắt son bên dòng
Gió thu lượn thổi tơ rong
Dệt đan tấm thảm lắc đong âm thầm
Nắng loang mặt nước hòa âm
Sáng màu thu của ấm nồng thời gian
Bên bờ ôm sợi nắng vàng
Triền nương góc cạnh chặng đàng tồn sinh
Núi non cằn cỗi dáng hình
Bóng cây rải rác lung linh nắng màu
Quần cư cô lẻ cơ cầu
Bên dòng nước bên sắc màu của thu
Ôm đồm gót bước viễn du
Tình thơ dừng lại bụi mù dệt sương .




HỒ TÀ PẠ - AN GIANG .

Qua bao làn sóng mưu sinh
Hồ sâu nên dáng nên hình hôm nay
Nước xanh màu ngọc tỏ bày
Sắc thu đứng lại gió bay sương làn
Bên bờ màu đá hỗn mang
Sắc màu cổ tích chứa chan ngôn từ
Bóng cây xanh ngả màu thu
Gió ngàn gảy khúc vi vu bên trời
Con đường đất chạy xa khơi
Làng thôn ẩn khuất cuối nơi bóng mờ
Trời cao mây kéo lặng tờ
Tiêu dao hồ nước giấc mơ tao đàn .




HỒ TƠ - NƯNG - GIA LAI .

Mây chìm vào trong nước
Mây bay ở bầu trời
Trắng màu bông tê buốt
Cao nguyên lạnh chơi vơi

Núi gie ra đón nắng
Núi sừng sững vô thường
Không gian thu tĩnh lặng
Lãng đãng rét màu sương

Mặt hồ im lặng gió
Màu xanh ngọc vơi đầy
Nắng vàng phơi lên cỏ
Giây phút lạnh hơi may

Nằm bên thành phố núi
Chừng rất ngắn dặm ngàn
Buổi mai rây rắc bụi
Hồ Tơ - Nưng chứa chan

Ngồi nghe hồn lắng đọng
Cuộc giao cảm bến bờ
Nghe tiếng thu vào mộng
Trang trải mẫu tình thơ .




HỒ TÀ ĐÙNG - ĐẮKNÔNG ...

Chao ơi ! mình đứng bên này
Bên kia màu sắc sương bay ảo mờ
Dưới trời gieo rắc dòng tơ
Sợi mây thêu dệt phút mơ điếng lòng
Màu xanh đồi lạnh cung vòng
Sóng đi từng lượn tơ đồng vương theo
Gió thu dìu dặt hiu hiu
Vào lòng tao ngộ vận kiều xa xa
Nắng thu một chút phai pha
Bên kia nhuộm núi lụa là phong yên
Như là trước giấc mơ tiên
Cảnh quan thức dậy cao nguyên lạnh mùa
Đắk Nông dàn trải thêu thùa
Đường đi mời gọi thu đưa ấm nồng .







HỒ TUYỀN LÂM ...

Bóng cây trụi lá vươn vào
Trong mây một áng làm xao xuyến trời
Buổi mai nắng rót giọt mời
Vào nghe hồ nước vang lời nín câm
Thông ngàn trong gió hòa âm
Sườn non trải nắng vàng thầm tiếng thu
Dầm bơi quậy nước phiêu du
Nổi trôi lượn sóng ngôn từ nhạt tranh
Trời thu muôn thuở màu xanh
Càng cao rộng qúa đan  thanh khung trời
Ấm lòng giữa khắc chơi vơi
Bên hồ tình tứ vành môi ấm màu
Chuyển vào âm vận ngàn sau
Đẹp trang tình sử tằm dâu tháng ngày .






SÁNG SỚM HỒ XUÂN HƯƠNG ...

Sắc bẻn lẻn như của thời e lệ
Tuổi cài trâm kiều mị một khung trời
Buổi mai còn se tím giọt sương rơi
Làn mây trắng bông đùa làn trắng mỏng

Thông lay gió tạo chân dung mơ mộng
Rơi vào dòng lặng nước cũng đầy mây
Nắng se soi khắp lưỡng ngạn vơi đầy
Xào xạc gió khoảnh khắc bay mái tóc

Hồ Xuân Hương qua tầm nhìn dáng vóc
Của băng tần không số cổ phong thu
Sự êm đềm theo từng nốt vi vu
Nhỏ bé quá tràn qua từng mao mạch

Lặng nhìn nhau để cơ hồ tách bạch
Vào trang thơ tính thủy mặc khơi nguồn
Buổi sáng nhòa sương nắng để trào tuôn
Sự hồn hậu chân dung hồ diễm lệ

Ngôn ngữ chảy ướt đằm theo quần thể
Xuân Hương ơi ! gợi nhớ buổi hương thầm
Mái tóc huyền còn đó thuở cài trâm
Giờ tái hiện cuộc song hành du lữ .




HỒ KẺ GỖ - HÀ TĨNH .

Nằm trong rất gọn vòng tay
Hình tròn của sự an bày thiên niên
Nắng soi thu rắc nhân duyên
Phía trên dòng nước tịnh thiền màu xanh
Nhẹ đan những lượn tơ mành
Mà dường câm nín âm thanh bụi hồ
Cuối trời núi gợn nhấp nhô
Màu xanh biển , màu xanh tơ lá rừng
Bên bờ nắng trải ngập ngừng
Cái se thắt lạnh rưng rưng dặm ngàn
Mây trôi kiều mị y trang
Của ngày thu rắc nhụy vàng vào thu
Sắc trời nhạt ngọc viễn du
Không gian cao rộng vi vu gió lùa
Hòa lòng vào với nhặt thưa
Song hành gót bước thêu thùa tình thơ .




MÀU SÚNG VƯƠN THU ...

Hoa súng muộn đi vào trong tâm thức
Giây phút chờ thiền luận vẽ chiêm bao
Cả không gian như vùng dậy cuộn trào
Âm và vận của đàn thơ bung vỡ

Màu hồng thắm trong nắng thu bỡ ngỡ
Rắc ru nhiều vào tình khúc buốt se
Dòng nước trôi màu nước nhớ ngày hè
Sự trong vắt cơ hồ đang gạn lọc

Sương đầu núi trải chiều dài mời mọc
Gót chân thầm hòa quyện giọt lây lan
Sắc nắng phai bên sườn núi khẽ khàng
Se se lạnh rơi âm thanh diệu vợi

Trời dừng lại tiếng thu hương lửa mới
Vào vòng tay nồng ấm sợi tơ đàn
Con xuồng chèo bẻ tay lái sang ngang
Quậy hồn nước làm vỡ thềm con sóng

Giở qua trang ghép vào bao hương mộng
Một miền quê xa lắm ở hiên ngoài
Cứ nặng đầy trong trí những se soi
Màu thu nắng cài lên toang nét mới .



Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016



MÀU XANH ĐƯA LỐI ...

Trong hồ ngoài biển xanh xanh
Nắng ru theo gió ngọn ngành tình phơi
Bên kia cách biển ngang trời
Nửa vòng trái đất mọc mời hôm qua
Trong vòm cây đứng xanh pha
Ngọc màu nõn lục hiên tòa gởi trao
Gió ngàn gợn nước lao xao
Bên bờ thềm ngọc cuộn trào men yêu
Trời cao mây rắc tín điều
Lãng du vào giọt men yêu đằm đằm .





NHỚ MÁI TRANH QUÊ ...

Giờ ngồi bên mái tranh quê
Nét quê kiểng ấy lối về làng thôn
Nắng thu gió thổi qua hồn
Lối đi viễn xứ màu son phong hồ
Tàng cây in nước lô nhô
Tiếng ru của gió điểm tô cung thềm
Dặm ngoài khói sóng tơ mềm
La đà vóc dáng êm đềm vọng xa
Trời mây trắng mỏng thiết tha
Trong khung trời rộng mặn mà vòng tay
Nỗi niềm dìu dặt mê say
Tình thơ vạch nối chuỗi ngày bên nhau
Hẹn thề nát giậu tằm dâu
Mễ Tây Cơ đã chụm đầu cảm giao .




THỜI GIAN NGUỘI LẠNH ...

Ngọn bay làn khói trắng màu
Nõn bông lơ đãng theo nhau đi về
Hằn lên đỉnh núi buốt tê
Màu dung nham chảy rắc mê mẩn người
Dấu chân thần lửa một thời
Bây giờ lẳng sắc mọc mời dặm xa
Bên thềm mây dệt màu hoa
Bên nhau lòng gởi mặn mà nụ hôn
Bên kia cũng núi mỏi mòn
Màu xanh tiềm lục ngọc tồn sinh nay
Trải dài mấy dặm mây bay
Trời xanh diễm lệ lắc lay cung đàn
Nắng thu màu nõn non vàng
Nhẹ ru gót bước hành trang hẹn thề
Gởi lòng giây phút đắm mê
Buồng tim se lịm tràn trề men yêu .