Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016



TỪNG TIA NẮNG BÌNH MINH ...

Bình minh thu buổi vào mùa
Nằm trong mây rọi gió lùa tím se
Nổi trôi rẽ quạt quế hòe
Màu mây lụa gấm làm tê tái hồn
Làn sương còn vướng chân non
Nằm bên góc biển mỏi mòn triều quê
Thuyền trôi xuồng đứng hoang mê
Lối đi dòng nước nhiêu khê nát nhàu
Yên bình giữa bến nước sâu
Bình minh khoác áo ngọc châu lụa là
Cạn nguồn rong ruổi dặm xa
Lạnh sương ấm nắng giao hòa buồng tim
Biết bao phương hướng nổi chìm
Dò trong gạn đục lối tìm ý thơ
Cảm giao luyến kết đôi bờ
Mái sương nồng ấm huyền mơ nụ tình .




MÀU XANH ĐẪM ƯỚT SƯƠNG ...

Sương còn ướt những sợi mềm se lạnh
Xuống màu xanh chan chứa những ngôn từ
Tiếng gọi của thiền lay động chân như
Đang lịch duyệt một chân trời cẩm tú

Dừa xanh bóng mái tóc nhòa sương phủ
Khẽ khàng đưa nhạc khúc của tơ tằm
Của thu mùa của gió nhẹ hòa âm
Làm xao xuyến khúc nôi bên bờ hẹn

Dáng thanh nữ khoan thai trong canh vắng
Nhịp đường cong dao động vỡ hiên thềm
Thổ cẩm màu huyết dụ nhạt mông mênh
Thêm mái tóc chao nghiêng bờ vai lẳng

Dải buộc lưng màu xanh dường trĩu nặng
Từ đỉnh đầu trôi xuống vị hương xa
Lúa của nương đang nặng hạt la đà
Mùi thơm thoảng vào không gian dịu vợi

Ruộng bậc thang của tháng ngày mong đợi
Lúa trổ đòng quang hợp nắng thu rong
Nhìn cảnh quang thơ vây vướng cõi lòng
Cùng chép vội để liễu mành cuộc lữ .





NẮNG VÀNG SOI BẾN VẮNG ...

Trong vắt màu xanh định nghĩa trời
Cả vùng trải nắng sợi thu rơi
Thiều quang chín chục vàng bay lá
Thảng hoặc không gian vẫy gọi mời

Cái sắc thu về trên lá cây
Của rừng xào xạc của dừa lay
Âm thanh cô đọng mùa tan vỡ
Hòa điệu thời gian lặng đắm say

Bờ đá nắng soi câm nín lời
Xám màu năm tháng sắc khôn nguôi
Dây leo vây vướng xanh màu lá
Luyến tiếc thuyền du khách ngậm ngùi

Dòng nước xanh màu thấy đáy sâu
Đường vân lượn sóng ngọc hòa châu
Vỗ thềm tơ sợi và êm ả
Bờ cát trắng màu gió thổi mau

Nhà ở âm thầm dưới bóng cao
Im lìm năm tháng thắp ngàn sao
Nắng chen kẽ lá như đường nét
Thêu dệt yên hồ rộn xiết bao

Cùng để nghe thơ thúc giục lòng
Dưới tàng mát để buổi ru rong
Cuối miền đất nước bên bờ mộng
Dìu dặt tình thơ thắm dải đồng .




THUYỀN NEO BẾN VẮNG ...

Con thuyền ở đó khi nào ?
Nước trôi lượn sóng nghiêng chao bên dòng
Nắng mùa hạ cuối vắt trong
Màu xanh nhạt sắc tơ đong gió triều
Bên bờ đá sắc phong rêu
Xám màu tuế nguyệt tương tiêu tháng ngày
Cánh rừng xào xạc gió bay
Âm vang lá trở tỏ bày sang thu
Dừa buông suối tóc phiêu du
Vờn bay ánh nắng tiếng ru gió ngàn
Mái nhà ẩn dật tiềm tàng
Nắng soi nền mái chút vàng hanh hao
Cát bờ trắng mịn tiêu dao
Bên bờ biển lặng cuộn trào tình thơ ...




MÀU SẮC CHÂN QUÊ ...

Màu xanh mộc mạc hồn quê
Ngày râm nắng nhẹ thu về hôm qua
Nổi trôi lượn gió giao hòa
Vi vu cỏ nội gấm hoa hương đồng
Con đường đất đỏ xa trông
Bánh xe lọc cọc tơ nồng nặng sương
Bóng cây đơn lẻ vô thường
Thì thầm tiếng lá rối vương tơ lòng
Triền đồi dịu mát thu phong
Nõn xanh thềm cỏ đường cong họa hoằn
Tảo tần bờ thửa công năng
Trăm năm còn đó nhọc nhằn hồn quê
Mây trời hồng phấn buốt se
Chân dung của nốt nhạc tê tái lòng
Bụi hồ giũ sạch rêu rong
Phút quê tao ngộ nặng dòng tình thơ .

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016



BÌNH MINH BÃI BỤT ...

Bãi Bụt cho nên phút tịnh thiền
Bên bờ nước của buổi giao duyên
Không gian mặt nước trầm hư ảo
Loáng thoáng dòng trôi ngư phủ thuyền

Bên thảm cỏ vươn mấy bóng dừa
Bình minh nhẹ nắng gió ngàn đưa
Vầng mây hạ xuống hôn màu đảo
Bán đảo Sơn Trà vẫn cổ xưa

Những chiếc thuyền nằm thái vỏ phơi
Trải bao sóng gió vượt trùng khơi
Giờ nằm tĩnh lặng thì thầm muối
Của biển văng ra mặn vị lời

Thấp thoáng bóng người chấm phá thêm
Làm cho Bãi Bụt ướt nhung mềm
Cuối trời lấp ló cù lao ấy
Hòa quyện tình thơ anh với em

Theo lối sóng ôm cát mặn nồng
Gót chân trùng lặp cuộc ru rong
Hiên thềm thành phố quê Đà Nẵng
Trở giấc bình minh men đếm đong .




TRĂNG 16 TRÊN SÔNG ...

Trăng đã lên rồi sắc thủy tinh
Rụng rơi nốt nhạc hậu hoa đình
Trên sông của buổi gieo thời thượng
Mềm dịu dòng trôi nặng điển kinh

Cái dáng Rồng thiêng rộm sắc tơ
Nối hai ngạn lại bắc đôi bờ
Ánh đèn thắp sáng màu hư ảo
Hiện thực mà dường giữa cõi mơ

Tím sắc không gian mây sẫm vương
Khắp trời nhàu nát sợi tơ sương
Ánh trăng tròn trĩnh đêm mười sáu
Vẫy gọi tình thơ buổi cuối đường

Xào xạc xa khơi tiếng của ngày
Phố thành bên ấy gió loang bay
Khẽ khàng trôi nổi từng thang bậc
Gieo rắc vào hồn phút đắm say

Nhìn nước nhìn sông nhìn dáng cầu
Nhìn trăng mờ ảo nhuộm dòng sâu
Lặng thầm trôi dạt vào dòng chảy
Ghép vận tình thơ chụm mái đầu .


HUYỀN THOẠI TỒN SINH ...

Nổi lên mặt nước cơ hồ mộng
Đường nét hoa văn bóng sắc chiều
Giờ cuối đi vào đêm vắng lặng
Cá rồng giao hưởng cuộc dương chiêu

Hư truyền điển tích hay huyền hoặc
Mà rất tư phong giữa nước trời
Tư Mã ngày xưa hồn Sử ký
Lý Ngư vượt sóng lặn trùng khơi

Bên kia cũng bóng Rồng xanh Ngọc
Theo nhịp cầu qua lưỡng ngạn thềm
Dưới bóng trời về chiều tím lặng
Âm thầm gieo rắc giữa anh em

Ngày về Đà Nẵng mùa thu chớm
Nghe gió qua sông lạnh tím hồn
Cá chép hóa Rồng phun nước trắng
Vào tà huy nhuộm cuối hoàng hôn

Tình thơ cũng kết thêm dòng chảy
Nghe nước Hàn Giang gọi vỗ bờ
Cảnh cổ rắc gieo tình cuối cuộc
Mặn nồng ghép vận đẹp tình thơ .


BÊN THỀM BÁN ĐẢO SƠN TRÀ ...

Trở mình theo với thời gian
Chân dung diễm lệ địa đàng phải chăng ?
Dãy non bán đảo họa hoằn
Bóng mây trắngđọng màu băng trữ tình
Dòng trôi lặng sóng an bình
Cánh cung vòng cát lộ trình sóng ru
Hàng dừa xõa tóc phong du
Nằm trong thềm cỏ ướt mù sợi sương
Phăng phăng rõ lối con đường
Nằm bên cạnh phố vấn vương dặm ngoài
Buổi trời râm nắng hiếm hoi
Gót chân lần bước quan hoài dặm xa
Song hành kết bướm thêu hoa
Hành trang du lữ mặn mà tình thơ .


CHIỀU CẦU THUẬN PHƯỚC ...

Bóng chiều đổ xuống không gian
Màu xanh hư ảo se loang tím lòng
Mặt sông im vắng trôi dòng
Hanh hao ánh sáng vàng hong lặng thầm
Nọc tre tần tảo nín căm
Tồn sinh cuộc sống thăng trầm thời gian
Bóng đêm bờ đá khẽ khàng
Bên thềm của ngạn mơ hoang bậc thềm
Nhịp cầu Thuận Phước chờ đêm
Ánh đèn phát sáng tơ mềm qua sông
Quần cư bên ấy xa trông
Màu xanh bán đảo sương lồng làn trôi
Trên bầu trời đọng khúc nôi
Chút mờ hư ảo xa xôi gọi hồn
Gót chân du khảo vuông tròn
Phố thành Đà Nẵng nhuộm hồng hương yêu .

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016



VIÊN TRANG BÊN BỜ BIỂN ...

Những tàng cây chắt mót
Như chồng chất thời gian
Bên hiên thềm biển hát
Đầm ấm một viên trang

Bên con đường trải nắng
Thưa thớt những bóng cây
Tịnh bình và im lặng
Giao mùa cuộc đắm say

Đằng sau là sóng vỗ
Nước đan dệt lằn trôi
Rối bời và loang lỗ
Chảy mãi đến ngàn khơi

Bên kia sương vây núi
Thức dậy cuộc tình thu
Tầm nhìn qua song cửa
Hai tâm hồn mộng du

Trời giăng mây nhạt trắng
Chút e lệ màu xanh
Diễm tình không gian lặng
Riêng mình phải không anh ?




CÙ LAO XANH SẮC THU VỀ ...

Cù lao hay đảo thế anh ?
Nó đang thức dậy màu xanh vào mùa
Nắng phai vàng nhạt gió đưa
Tiếng thu đằm thắm se sua gót về
Bên bờ biển đẹp hồn quê
Dưới tàng cây mát câu thề hôm qua
Cùng nhìn về tận bờ xa
Dãy non xanh nhạt cát nhòa trắng sương
Trời mây lãng đãng vô thường
Gợi lòng cuộc lữ yêu thương nặng đầy
Dành riêng nhũng phút men say
Trao qua nhận lại phơi bày buồng tim
Trải dài chiều của đường chim
Tháng ngày liền cánh nổi chìm nhàn du .


BÓNG LIỄU VÀO THU ...

Chương đài dáng liễu ngày xưa
Buông trôi theo gió xa đưa thì thầm
Tơ mềm xõa tóc trăm năm
Tiếng thơ phong cổ đằm đằm thời gian
Dòng trôi nước chảy khẽ khàng
Ôm cồn cát lặng tách đàng làm hai
Cát nằm yên tĩnh hôm mai
Song hành gót bước kéo dài hương yêu
Bóng râm trôi nổi chỉ thiều
Phất phơ ngọn gió tín điều vào thu
Sườn đồi xa đứng thuần nhu
Rộn ràng giai điệu hư phù tồn sinh
Nước xanh nhạt sắc yên bình
Chân mây mỏng trắng phiêu linh cõi trời
Dạt dào hạnh phúc anh ơi !
Cùng nhau cộng hưởng cuối đời bướm hoa .


RỘNG MỘT KHOẢNG TRỜI ...

Liên tưởng đến cái ngày xưa lều chõng
Để bây giờ lều , ghế ngắm ngàn khơi
Thuở ngày xưa lều chõng buổi thơm đời
Giờ lều , ghế để ấm nồng mái tóc

Tiếng dừa ru cơ hồ là mời mọc
Giữa lặng thầm cô đọng mẫu tình thơ
Nhụy men yêu như lấy được tay rờ
Giữa cái nắng trời Nha thành trong vắt

Biển ngàn xa tựa như là khuya khoắc
Sóng mỏi mòn âm vọng của thiên niên
Cùng giao thoa trong giây phút nhân duyên
Thơ ghép vận vẫn luôn là giai điệu

Mây trời bay trắng làn trôi nhõng nhẽo
Dưới màu xanh e lệ buổi sang thu
Cắt màu xanh trời biển để phong du
Làn nước trong nhìn đáy sâu ngàn cát

Đồi xa lắm màu xanh cây tản lạc
Sóng vô tình thăm hỏi lượn lao xao
Giây phút thôi đã cùng thấy cuộn trào
Tình cuối cuộc vo tròn từng âm vận .

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016



ĐEM SẮC THU VỀ ...

Thiều quang hạ đã qua đi chín chục
Gót chân thu đôn hậu bước qua thềm
Thức gọi tình bừng sáng giữa anh em
Theo ánh nắng thu mùa trao và nhận

Vào không gian êm đềm mà hưng phấn
Mẩu tình thơ trong sáng buổi ăn thề
Cả không gian vàng rộm để say mê
Song hành bước vào địa đàng thời thượng

Góc cạnh thôi mà cơ hồ vô lượng
Bậc thang đi màu lúa chín vỗ bờ
Dòng nước yên phù sa đục ỡm ờ
Trôi lãng đãng ươm xanh thềm cỏ nõn

Cây ru gio để cánh rừng bề bộn
Những âm thanh cô đọng sự yên bình
Từng mái nhà hong nắng buổi ba sinh
Làm vóc dáng liêu trai thềm du lịch

Những mái đỏ trong nắng khoe rả rích
Điểm hương mùa du khảo ngọt vành môi
Không tạ từ dù điểm đến xa xôi
Song hành bước đôi chân mình dìu dặt

La thứ thơ là tháng ngày khoan nhặt
Giờ lặng thầm ghép vận buổi đầu thu
Vọng êm đềm những lượn gió viễn du
Làm thanh thoát hai tâm hồn nặng nợ ...


NGỌC NGÀ ĐÊM TRĂNG SÁNG ...

Sắc ngọc vỡ để không gian lắng ngọc
Đêm dịu hiền lãm thúy một vầng trăng
Sắc tinh khôi vẫy gọi tự cung Hằng
Vào dòng chảy sóng bạcđầu âm ỉ

Màu cát hồng hoằng khai thềm kiều mị
Bên màu đêm hoen bờ đá luận thiền
Sự chiêm bao tồn tại để lai nguyên
Cho âm vận tình thơ gieo phỉ thúy

Lá dừa bay lấp ngàn sao thủ thỉ
Từ xa xôi thắp sáng những thiên hà
Mây cuối trời ôm đỉnh núi xa xa
Làm thức dậy men tình trao gởi rộn

Nghe âm thanh phút trăng chiều bề bộn
Lạnh se lòng mà thanh thản nguồn trôi
Dõi mắt về nơi ấy của trùng khơi
Vòng tay ấm viễn du vào điểm hẹn

Biển trời đêm ánh trăng cao mằn mặn
Vị hôn môi tất bật gởi trao lòng
Trải tâm hồn thanh thản lẫn trắng trong
Từng cung bậc tình thơ không vẩn đục .




DÒNG TRÔI NƯỚC BIỂN TƠ TẰM ...

Bóng cây ngã tơ tằm trên bờ cát
Gió hong mùa dao động bướm hoa lay
Ngọn dừa cao thắp ánh nắng tỏ bày
Sắp vào thu của thiều quang chín chục

Nhà từ thuở vách ván phai gỉ mục
Mái rêu phong từng lớp phủ thần hôn
Sự yên nhiên theo dòng chảy sinh tồn
Cứ nhuần nhuyễn gót dã tràng se cát

Màu trắng ấy không bao giờ phai nhạt
Tọa thiền không sự hiện hữu vơi đầy
Lòng biển ôm màu xanh nước vướng vây
Lượn sóng gợn giờ êm đềm ngọc vỡ

Thuyền neo giữa nghiêng chao làn sóng vỗ
Sư im lìm trăn trở buổi phong ba
Mây cuối trời thêu dệt sợi tơ hoa
Trông rất ít để đủ vừa chấm phá

Mình viết khúc tự tình nơi xứ lạ
Ghép vần thơ để trang trải đôi hồn
Cuối cuộc đời điểm lại những viền son
Từ buổi trước và bây giờ ngà ngọc .


MÁI TRANH VƯƠNG SƯƠNG MÙ ...

Mái tranh hai vế đối nhau 
Chiều buông ánh nắng rót màu chiều hôm 
Nhạt mờ bên ấy sương lam 
Làn bay đỉnh vắng cung vòm nhạt mây 
Cỏ lau hoa lá vơi đầy 
Đường đi lát đá biếng khuây gót hài 
Cỏ thềm vây vướng hôm mai 
Qua song ngọn gió quan hoài dặm xa 
Giọt sương cuối sợi tranh nhòa 
Long lanh dáng ngọc sắc tà huy soi 
Cuối ngày ánh sáng lẻ loi 
Dòm qua song lạnh mặn mòi tình thơ .


HỒ NƯỚC GIÓ RU ...

Gió đưa mặt nước hồ đi
Từng dòng đan dệt thầm thì lượn trôi
Bên thềm cỏ vướng đầy vơi
Lách lau ru gió xa vời vẳng đưa
Đồi thông lặng đứng lưa thưa
Dưới trời mây kéo se sua giọt mềm
Của ngày nắng nhẹ êm đềm
Vàng bay vào nước như thêm sắc màu
Nhàn du gót bước cùng nhau
Nắng soi mái tóc dãi dầu sợi tơ
Êm đềm như giữa cơn mơ
Bên kia bến vắng đợi chờ bước chân
Mái tranh lều cỏ phong vân
Bên hồ nước của mấy lần gió xao
Tầm nhìn qua mấy cuộn trào
Phút giây nồng ấm gởi trao ân tình .


RỪNG THÔNG VẪY GỌI ...

Rừng thông im lặng một ngày
Nắng phai màu hạ thu bay vào mùa
Chiếc cầu gỗ bắc lua khua
Lối đi bung vỡ thêu thùa âm thanh
Dưới dòng suối chảy mong manh
Bên bờ đá lắng cỏ xanh ôm cầm
Nắng xuyên kẽ lá nín câm
Nghiêng chao mái tóc lặng thầm bóng gieo
Nổi trôi những sắc hoa thêu
Nét tranh chấm phá rắc reo âm thầm
Mây trời đan dệt màu râm
Rừng thông lặng gió vẳng ngâm chim lời
Không gian dừng lại tơ rơi
Nhạc lòng dìu dặt những lời cảm giao .

Thứ Ba, 26 tháng 7, 2016



MÀU XANH CÔNG NGHIỆP ...

Bên bờ nước chảy đi hoang
Phù sa vạn thuở đăng quang hương mùa
Hoa mềm cọng lác lua khua
Trong cơn gió nhẹ vào mùa sang thu
Nắng vàng trải giọt phiêu du
Trên đồng lác giữa dòng tu nâu sòng
Những con vật ấy thong dong
Màu vàng gặm cỏ tầm trông dịu mềm
Dừa reo theo gió êm êm
Bóng cây vương nắng bên thềm làng quê
Làn mây nhạt sắc đi về
Cuối trời Nam Bộ như se tím hồn
Mái nhà tấm lợp sắt son
Cùng quê cũng đã vuông tròn thời gian
Mình đi vào giấc mơ hoang
Vẳng nghe tình khúc vương mang ghép vần .




NẮNG MỚI VƠI ĐẦY ...

Không thể nói đây là biện chứng
Mà là giấc mộng giữa canh xa
Vi chưng hiệu ứng giờ mai sớm
Màu sắc tinh khôi rất lụa là

Chút nắng mà thôi đang rót ngọc
Xiển dương trầm lắng những triền non
Và loang vào với làn sương bạc
Bóng sắc lưu ly lịm tím hồn

Ở dưới trời xanh màu ngọc bích
Chút mây hờ hửng để giao thoa
Đường đi góc cạnh xanh màu núi
Tọa độ bình yên buổi thái hòa

Những bóng cây vương trong lặng lẽ
Rét mùa cố hữu của cao nguyên
Làm cho khoảnh khắc chùng khuya khoắc
Hòa với tình thơ nặng ước nguyền

Dáng dấp quần cư trong điệp mộng
Loan phòng dạ lữ dõi qua song
Cảnh thiền dừng lại êm đềm lạnh
Nồng ấm vòng tay phút chạnh lòng .





CHUYẾN TẦU QUA TRUÔNG ...

Con tầu chuyển động tạo đường cong
Như thể nét tranh vẽ nửa vòng
Ôm biển quay lưng về với núi
Giữa màu thực vật nắng vàng hong

Xa khơi tiếng rúc khẽ khàng rơi
Như dệt ngày xưa thuở thiếu thời
Trên chuyến ga chiều về viễn phố
Bây giờ điểm lại mãi khôn vơi

Lối đi lằn sóng dát lưu ly
Sóng bạc đầu trôi sắp vận kỳ
Đuổi bắt vỗ thềm vân hải đỉnh
Ngỡ ngàng giây phút nặng bờ mi

Ngoái nhìn thềm đá sắc dung nham
Màu trắng triều dâng vỗ cánh vòm
Như tạo không gian ngày thức dậy
Thu mùa gần đến biển trời ôm

Chân mây mặt nước ảo huyền mơ
Tiếng gọi làng Vân sự đợi chờ
Bao khách nhàn du về thưởng ngoạn
Riêng mình ghép vận nặng tình thơ ...




TRONG VẮT KHÔNG GIAN ...

Vòng cong của biển ngọc ngà ơi !
Phỉ thúy ai gieo đến nín lời
Có nắng sắp thu loang lấp lánh
Trải dài tọa độ đến ngàn khơi

Cánh cung thềm cát gối triền non
Ngát mắt màu xanh rối gợn hồn
Xào xạc lá ru từng nốt lặn
Ấm nồng biết mấy những lằn son

Như là mường tượng tiếng còi vang
Cái thuở khôn nguôi buổi hẹn đàng
Xao động khung trời mây nhạt sắc
Bây giờ cộng hưởng sắp thu sang

Cơ ngơi du lịch gọi mười phương
Đổ bến làng Vân giấc thụy tường
Khoảnh khắc tịnh thiền mà lãng mạn
Cạn nguồn trao gởi cuộc yêu thương

Màu xanh ngoài ấy biển hôn mây
Cắt nét trong veo để tỏ bày
Làm bận trong lòng bao mặc khách
Tao nhân cũng vướng giữa triều mây .






KHOẢNH KHẮC HOÀNG HÔN ...

Ở đây địa điểm làng Vân
Vào thềm du lịch như gần mới thôi
Mà nghe trong ấy bồi hồi
Gió rong sóng vỗ tài bồi thiên nhiên
Trải dài quang cảnh bình yên
Sóng xao thềm cát tịnh thiền hoàng hôn
Sườn non đối vế sắt son
Trăm năm không thể mỏi mòn dấu xa
Bình minh cũng dệt tơ hoa
Giọt sương se lạnh âm ba khẽ khàng
Đã từng trong giấc mơ hoang
Hôm nay thức dậy mịn màng chân dung
Buổi mai ánh sáng tơ chùng
Buổi hoàng hôn nhuộm điệp trùng gấm hoa
Làng Vân của buổi hôm qua
Khốc khô vắng lặng nua già không gian
Hôm nay sắp sửa thu sang
Đũa thần biến đổi ngút ngàn màu tơ
Mình về dệt mộng qua thơ
Cách xa Đà Nẵng bên bờ Hải Vân
Để nghe từng giọt trong ngần
Ghép tình dàn trải vọng ngân thi đàn .




GIỜ BIỂN CẠN ...

Biển cạn nước tầm nhìn viên đá cuội
Đủ sắc màu hiệu ứng sự phân ngôi
Thế trăm năm như an định chỗ ngồi
Từ muôn thuở gần như là bất dịch

Nắng mùa hạ sắp sang thu rả rích
Như âm thầm chấm phá lại hoang sơ
Trong lặng im nghe sóng vỗ đôi bờ
Làm rưng rức niềm xác xao hoài cảm

Cây sà xuống lá cành hoen bụi bám
Gió ru mùa nghe xào xạc tơ rung
Ở bên kia sườn xanh đứng ngại ngùng
Cũng bóng dáng của trăm năm lặng lẽ

Trời trắng mây trải chiều dài muôn vẻ
Nắng vàng phai ẩn hiện những tơ trầm
Gót đi về chuyển tải để hòa âm
Bên bờ cát đang trầm tư hong nắng

Sóng vỗ ôm thanh âm dường khuya vắng
Mà khẽ khàng vẫy gọi cuộc nhàn du
Bên bờ nghe xa lắm tiếng sang thu
Đang chầm chậm đi về miền biển lạ

Mình hóa thân vào trong ngàn hoa lá
Để tình thơ ngan ngát một màu xanh
Giữa cõi trời vắng lặng phải không anh ?
Mà rộn rã âm vần ngày rong ruổi ...




CÒN ĐÓ NGUYÊN SƠ ...

Biển chao lượn sóng trùng dương
Màu xanh đan dệt tơ vương nát nhàu
Vỗ ôm thềm cát cơ cầu
Trắng màu văn vẻ nông sâu tháng ngày
Một vùng quên lãng xưa nay
Cầm như cất giấu phơi bày mỗi khi
Nguyên sinh rừng mãi thầm thì
Tơ rơi xào xạc tà huy lắng màu
Bên bờ đá đứng từ lâu
Sần sùi mưa nắng dãi dầu rong rêu
Những hòn đá nhỏ chắt chiu
Lăn ra bờ nước sóng triều vỗ lên
Cuối trời mây trắng mông mênh
Màu xanh nhạt sắc tạo nền bức tranh .


Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016



MỘT THUỞ BĂNG HÀ ? 

Mặt trời về đến cuối xa
Bon chen ánh sáng nhạt tà huy mây
Một vùng đan dệt men say
Song hành gót bước cuối ngày cảm giao
Lối đi bờ nước cuộn trào
Như là thang bậc chiêm bao luận thiền
Bóng cây rõ nét tràng thiên
Vươn lên dáng dấp của miền tím se
Theo chân tiếng gió vo ve
Bên thềm nồng ấm hương mê đằm đằm
Nghe con nước đứng nghẹn dằm
Trải dài cả quãng nín câm nắng chiều .




DÒNG SÔNG NGHỆ THUẬT ...

Diễm kiều lối uốn cong đi
Dòng sông lạ lẫm thầm thì màu xanh
Vòng ôm vòng lượn cung vành
Ruộng nương hai ngạn màu xanh trong ngần
Đan xen nét họa văn lân
Sắc màu no ấm vàng ngân đợi chờ
Góc vuông góc bẹt thửa bờ
Tháng ngày tần tảo bao giờ hôm nay
Cạnh bờ sông thẳm bóng cây
Ngả nghiêng vào nước dáng gầy nước trôi
Màu mây trắng kéo chân trời
Nghe trong hơi gió gọi mời chiều xa
Mình về dạ lữ hôm qua
Khung trời xứ Lạng thiết tha bao niềm .




THẢO NGUYÊN TAM GIÁC MẠCH ...

Hai bên núi thấp phân ranh
Nắng đi theo gió qua gành qua truông
Mây giăng ấm sắc đọng đùn
Âm thanh ánh nắng cuối đường se soi
Màu xanh nguyên sắc cổ lai
Giữ thềm núi để hôm mai sinh tồn
Thảo nguyên thay đổi mỏi mòn
Yêu cầu cuộc sống vuông tròn thời gian
Bây giờ ngút sắc trắng loang
Màu tam giác mạch vương mang cuộc cờ
Thảo nguyên bỗng chốc nên thơ
Màu tam giác mạch cạn bờ cảm giao
Mái nhà ở đó hôm nao
Dừng chân lạc bước cuộn trào men hương
Gió đưa từng lượn xuôi đường
Nhung mềm tơ sợi tiêu tương cảm hoài .




MÀU XANH VÂY HỒ NƯỚC ...

Một vùng im vắng màu xanh
Trầm tư dòng nước long lanh sắc trời
Cũng xanh bao phủ núi đồi
Sắc màu hiệu ứng một thời hoàng kim
Đập ngăn dòng nước lặng im
Thang tầng lớp cỏ nổi niềm vương mang
Vài ba mái sống khẽ khàng
Cố nhiên chuyển tải trăm ngàn tư duy
Bên bờ lau lách từ khi
Vươn lên trong gió thầm thì nổi trôi
Lòng hồ nước phẳng chơi vơi
Gió đưa lượn dệt tơ rơi nhặt dòng
Mây trôi thẫm sắc cơ vòng
Lượn đi trong nắng râm hồng cô liêu
Em anh lạc bước xuôi chiều
Về miền Tây Bắc hương yêu đậm đà .




CUỘC SỐNG AN LÀNH ...

Giang san cuộc sống nhu thuần
Dù qua biết mấy gian truân cuộc cờ
Lúa đồng nõn sắc vàng tơ
Phân ngôi góc cạnh thửa bờ chiều xa
Khói bay trắng sợi la đà
Phiêu du tầng bậc ngọc ngà không gian
Quần cư ẩn khuất nhung trang
Điểm tô cái đẹp thôn làng nguyên sinh
Cõi riêng dành để chúng mình
Gieo thơ ghép vận tang tình buồng tim
Dòng trôi mây dạt nổi chìm
Màu xanh trời nhạt lối tìm hương yêu
Ấm nồng khoảnh khắc chắt chiu
Nét quê đọng lại tín điều nhân sinh .


Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016



RỪNG THU RƠI LÁ ...

Nghe dường tiếng lá vàng rơi
Vào thềm vân mộng giữa nơi tịnh thiền
Con đường bóng nắng soi nghiêng
Những cây vàng lá bưng biền hôm qua
Cỏ xanh lạc lỏng sắc pha
Đường rào còn đó dặm xa chặng dừng
Con đường lặng lẽ rưng rưng
Là bay sắc lá ngập ngừng vàng bay
Cánh rừng im giấc mơ say
Tiếng nai đạp lá của ngày rất xưa
Choàng lên màu nắng thu mùa
Nét tranh chấm phá thêu thùa không gian
Lặng thầm dệt mối tơ loan
Hiên thềm ghép vận phút hoan mãn đầy .




BÊN BỜ THU VÀNG SẮC ...

Nắng ơi ! từng sợi dệt màu thu
Bên bến bao giờ gọi viễn du
Những nốt tang tình loang bên mộng
Ơ hờ diễm ảo gởi hư phù

Nghiêng chao cành lá chấm dòng mơ
Cái sắc vàng cây nặng mấy tờ
Của cuộc tình say giờ ghép vận
Men nồng ướt nụ phút tình thơ

Màu râm cũng ngả dệt qua đường
Theo gót song hành bấy vấn vương
Ở cuối nhịp cầu màu cổ lũy
Lặng thầm mấy nhịp nối bờ tương

Trắng làn khói ở cuối làng thôn
Mây lạt xẫm màu ôm đỉnh non
Vắng vẻ mà đang gieo sợi dệt
Tình thơ giao cảm đắm say hồn

Và nghe dòng nước lượn trôi xa
Như tiếng từ trong sắc gấm hoa
Của một ngày thu đang nức nở
Bên bờ vàng nắng gọi âm ba .




RÉO RẮT PHÍM TƠ THU ...

Vào thu ở đấy xa vời
Giọt sương dung mạo gọi mời nỉ non
Nắng soi vàng sợi điếng hồn
Ôm lên vạn vật nét son thu mùa
Lá rừng xào xạc lua khua
Nghe trong hơi ấy như vừa hôm qua
Gợi vào mấy buổi chiều xa
Hồn thu đầy ắp gấm hoa cuộc thề
Con đường nhỏ hẹp tím se
Bên hồ nước phẳng màu hoe võ vàng
Mép bờ đá lớp vương mang
Rêu phong tuế nguyệt thời gian bụi hồ
Kéo dài vạch nối tri trô
Thềm hiên biệt thự cơ đồ nhân sinh
Thảm xanh trong vắt yên bình
Bên bờ nước bên chúng mình ngắm soi
Vẳng nghe tiếng vọng quan hoài
Sợi tơ phong nhụy hôm mai trắng màu .






THỀM BIỂN SẮC DUNG NHAM ...

Sắc dung nham còn tươi màu thiên cổ
Nhuộm con đường dẫn đến đỉnh buồng tim
Nắng vàng bay theo lượn gió nổi chìm
Còn rắc hạt sương nhòa se tím lạnh

Nhịp cầu qua xóa không gian cô quạnh
Nước xuôi nguồn vào biển cả ru êm
Cỏ hanh hao ngày tháng vướng bậc thềm
Lượn sóng vỗ mang chiều dài thổn thức

Như sắp đặt phút giây mùa ngư chức
Song hành qua nhịp cầu ấy đôi bờ
Sự yên bình thêu dệt những đường tơ
Vào tim mạch ấm nồng vòng tay khép

Núi loang xanh sương bụi nhòa màu sắc
Dặm ngàn xa hưng phấn phút ăn thề
Sự giao lòng rơi từng nốt đắm mê
Men ghép vận chứa chan niềm vui thỏa ...






CUNG ĐIÊN VÀNG SON ...

Ở nơi đây là lầu đài hạnh phúc
Đã chết danh từ mới có nhân loài
Thật tình mà phản ảnh để xét soi
Âu cũng đúng là thiên đường cuộc sống

Giữa núi non dòng trôi trong giấc mộng
Cỏ xanh màu nõn sắc của tơ nhung
Núi chung quanh vạch nối với điệp trùng
Xào xạc gió dặt dìu nghe lá trở

Màu nắng soi vắt trong ngày vào hạ
Mà không gian dường lịm mát chân dung
Dòng sông trôi tiếng con nước tao phùng
Gờn gợn sóng vỗ thềm nghe rưng rức

Màu mây trời của cái ngày Từ Thức
Hồn mơ tiên bỗng chốc giữa Bhutan
Trời nhạt xanh chìm nổi những thang tầng
Chim gọi bạn tình rơi từ xa lắm

Bên thềm cổ mình ngồi chung đằm thắm
Từng sợi tơ giao cảm chuyển qua mành
Giọt tình thơ tràn ngập giữa em anh
Theo tiếng gió khẽ khàng men trao gởi ...



Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016



VÀNG VÕ SẮC CHIỀU ...

Gần như cái thuở của hoang vu
Dìu dặt ngút ngàn vẳng tiếng thu
Cái sắc vàng mơ bay lảng đãng
Gió triều xao lượn giọt phiêu du

Núi xa trong lạnh của màu sương
Huyền ảo từng tia nắng dị thường
Từ ở trên cao buông tỏa xuống
Võ vàng từng sợi tách vầng dương

Bóng mây ảnh hưởng sắc tà huy
Cô đọng bên trời của mỗi khi
Những bước chân chiều về rộn rã
Sắc màu hiệu ứng phút phân kỳ

Nằm trơ rào cạn ấy bao giờ ?
Bên cạnh dòng trôi nước gợi mơ
Bờ cỏ hanh hao và lạc lỏng
Xạc xào âm khúc rối đường tơ

Nghe trong hơi gió chút se lòng
Theo gót chiều đi giữa gió rong
Vào tận buồng tim thơ thức dậy
Âm vần tròn trĩnh thuở hằng mong ...




MÀU XANH THẮP SÁNG CON ĐƯỜNG ...

Con đường thẳng tắp phân ngôi
Hàng cây toán học bồi hồi bước chân
Nắng chưa rọi hết bậc tầng
Sợi sương còn rắc giọt ngần cỏ xanh
Tít xa vương vấy tơ mành
Thảo nguyên bên cạnh phân ranh kéo dài
Và bên lối cũ hôm mai
Những tàng cây đứng cảm hoài màu sương
Thời gian vây kín cung đường
Dặt dìu gót bước tơ vương âm vần
Lặng se phím lỏng băng tần
Khắc ghi giây phút gót chân song hành .




NƯỚC XANH TRONG VÂY CỒN CÁT ...

Nhịp cầu xẻ biển đi ra
Thềm thang bậc ấy gấm hoa lộ trình
Như lều chõng thuở đài kinh
Mà hương mộng gió phong tình dặm xa
Êm đềm nước buổi ôn hòa
Lặng trong như dải thiên hà màu xanh
Nước ôm cồn cát an lành
Bóng dừa ru gió âm thanh dặt dìu
Mây trời thấp xuống tương tiêu
Nắng râm làm mát lượn triều nhẹ êm
Một ngày mở khúc nhạc mềm
Cõi riêng trong khoảng trời quên rộn ràng
Ấm nồng trải mỏng không gian
Dường trong tiên cảnh thiên đàng đào nguyên .




CHIỀU NHUỘM ĐỒI CHÈ ...

Mơ hồ hoang hóa khôn nguôi
Tà huy sương lạnh ngược xuôi gió vờn
Thềm xa ai vẽ màu sơn
Trên toang thủy mặc nguồn cơn ráng chiều
Tối màu tần tảo quạnh hiu
Đương ngôi góc cạnh tơ thiều không gian
Con đường ở dưới sương loang
Ướt màu chiều nhuộm vương mang chạnh lòng
Cây cao chắn lối chiều cong
Khẽ khàng vọng động muội mòng âm ba
Bên thềm dạ lữ nhìn ra
Đằm đằm màu sắc chan hòa ý thơ
Kết nên dòng chảy đôi bờ
Ấm êm khóe hạnh lặng tờ gởi trao .




DU KHÁCH Ở GHỀNH RÁNG ...

Trăm năm đá đứng lối phong trần
Hằn dấu bao nhiêu những bước chân
Thế kỷ thiên niên bao bụi bám
Mà không mờ hết sự trong ngần

Biển xanh ngọc bích nắng trời soi
Ngồi ở bên thềm buổi hiếm hoi
Nhả ngọc phun châu cùng trước tác
Tình thơ ghép vận mấy trang ngoài

Bóng cây nhàu nát gió reo ngàn
Màu sắc xanh còn để điểm trang
Bên mái nhà khoe màu tấm lợp
Như tranh cổ lũy nắng ru loang

Núi xanh nơi ấy nắng phơi vàng
Một cụm quần cư kéo nét ngang
Lặng lẽ nằm bên bờ cát mộng
Vỗ bờ lượn sóng cứ âm vang

Thuyền trôi những bóng hải hành ơi !
Cùng viết tình thơ chẳng cạn lời
Bình Định - Quy Nhơn hay cổ lũy ?
Mái đầu kề cận cuộc rong chơi ...


NẮNG PHAI MÀU ĐÁ CUỘI ...

Đá xếp lên từng viên đá cuội
Những màu ai nhuộm tự ngàn xưa
Ướt đằm sóng biển ngày rong ruổi
Ánh nắng soi lên thoảng mới vừa

Mình ở đằng xa nhìn sóng biển
Vỗ bờ đầu bạc mãi khôn nguôi
Nắng soi theo gió ngoài phương viễn
Đọng lại tình thơ mấy ngậm ngùi

Nước dệt sợi nhàu trên mặt phẳng
Màu xanh phỉ thúy thảm tơ mềm
Cầm tay nhau bước trong thầm lặng
Ghềnh Ráng bây giờ anh với em

Mây xuống thấp vần ôm sắc núi
Màu xanh dâu bể ấy ơ hờ
Bên thềm cát mộng thuyền rong ruổi
Trải nhẹ hồn ra ghép vận thơ ...

Thứ Năm, 21 tháng 7, 2016



LỐI CÁT ĐI VỀ THỀM BIỂN MẶN ...

Thảm thực vật xanh ngày lặng gió
Hanh hao màu nắng trải ươm vàng
Mình ra từ sáng thềm xanh đó
Lặn ngụp đôi bờ dệt thảm loan

Sóng vỗ từng cơn màu sóng trắng
Nổi chìm rộn rã phút buồng tim
Làn da thỏa nước hoen màu nắng
Theo với dòng trôi lặng lẽ tìm

Lữ khách râm ran bao tiếng nói
Họa hoằn âm khúc của xa khơi
Tầm nhìn giao cảm tình nhân loại
Mỗi một không gian riêng của người

Đồi ở bên kia xanh lẳng lặng
Màu cây màu cỏ ấy trăm năm
Em anh vui thỏa bao niềm hẹn
Trao gởi cùng nhau phút ướt đằm

Mây đứng không trôi dường ngắm để
Không gian mà mượt những câu thề
Ghép vần âm vận thơ trong bể
Xanh sắc ngọc ôm kín lối về .




ĐỨNG BÊN VÒM ĐÁ THIÊN NHIÊN ...

Những lớp lằn trôi đi của sóng
Đẹp màu sắc ấy cuộc phân ngôi
Màu xanh ngọc phỉ ru rong nắng
Dào dạt buồng tim ấm chỗ ngồi

Đứng ở cuối trời mây sắc trắng
Trong vòm trời rộng cắt đường xanh
Thuyền trôi tản mạn im vằng vặc
Đợt sóng nghiêng chao gợn liễu mành

Hòn đá nhô lên làm vọng tưởng
Cái gì gởi gấm giữa bình sinh
Trời xanh biền biệt từ vô lượng
Luyến kết làn da ấm chúng mình

Phi Luật Tân thềm mai nắng nhẹ
Nổi trôi buổi tắm vỗ đôi bờ
Vành môi trao gởi men mằn mặn
Yếu tố đong đầy ghép vận thơ .





NẮNG SOI MÀU BIỂN ...

Buổi sáng nước trong xanh phỉ thúy
Ôm cầm giấc mộng thuở hoàng kim
Chao ơi ! màu sắc sao kiều mị
Nhẹ bước song hành đôi bóng chim

Đá của trăm năm hằn tuế nguyệt
Đường vân nhàu nát bụi phong ba
Dường như cổ lũy còn nhan sắc
Rơi rớt vào đây để nhạt nhòa

Tầm gởi bóng cây qua kẽ đá
Trăm năm rồi đó mượt mà xanh
Gió đưa từng lượn đùa hoa lá
Núp bóng bên thềm em với anh

Mây trắng bay về nơi viễn xứ
Bầu trời xanh lắm giữa ngày vui
Mình đi thanh thản và vô lự
Khép kín vòng tay ấm tiếng cười .




TỒN SINH VÓC DÁNG ...

Vươn lên dương liễu trăm năm
Màu xanh còn đó dấu dằm thời gian
Lặng se khoảnh khắc bên đàng
Nắng soi cuối hạ vương mang cuộc cờ
Mình ngồi ghép vận tình thơ
Ấm êm mái tóc tràn bờ môi hôn
Vắt trong suốt dải càn khôn
Bên bờ cát bên sườn non nắng màu
Cạn nguồn cái buổi bên nhau
Sóng sô thềm ướt đồng thau bạc đầu
Con đường nắng rọi thành nâu
Khúc cong diện mạo tằm dâu bao giờ ?
Trời xanh nhàn nhạt êm mơ
Không màu mây tịnh lặng tờ thời gian
Phút giây dệt nối tơ loan
Dặm ngàn thiên lý đăng quang cuộc tình .




BÓNG ĐÈN VẼ MỘT CON ĐƯỜNG ...

Kéo dài ánh sáng đến xa trông
Mở cửa đêm nay dạ lữ phòng
Xao xuyến biết bao phong cảnh đẹp
Lòng anh có thấy phải hay không ?

Anh nhìn ra tận ở đằng xa
Giọng nói nghe như kín lụa là
Trong ấy chân dung người lữ thứ
Chương đài lỏng bút phím tơ hoa

Ánh đèn suốt dải rõ hào quang
Phiếm định từ ai vẽ địa đàng
Đêm ở Quy Nhơn thơ ghép vận
Qua dòng sông lớn nước kiều trang

Màu thâm u tịnh cả phương trời
Lượn gió xao ngàn đến khắp nơi
Riêng ở nơi đây mình cộng hưởng
Phút giây thanh thản chín men đời

Bên kia con phố phủ màn đen
Những vệt dài đi những ánh đèn
Núi đứng ngâm mình trong giọt lạnh
Bên bờ nước chảy ngọc nhòa trăng

Âm thầm giao cảm giữa xa xôi
Nồng ấm vòng tay chật khúc nôi
Rộn rã tim lòng vây vướng mộng
Phút giây trao gởi lặng bồi hồi .


Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016



LAO XAO TRONG GIÓ ĐỒNG LAU ...

Đồng hoa lau ngát màu tơ
Ru đưa theo gió ầu ơ tiếng lòng
Nghiêng mình vào gió thu phong
Nổi troi theo nhịp tay vòng khép theo
Bên rừng thưa nhạc tương tiêu
Thầm thì tiếng lá theo chiều gió qua
Nắng theo từng mảng la đà
Vào ngàn lau ngát tít xa bóng mờ
Chao nghiêng mái tóc bên bờ
Vành môi thanh nữ gieo mơ vào ngàn
Bàn tay ánh mắt tơ loan
Vân vê từng sợi tơ đàn vo ve
Ghép vần thơ giữa tím se
Của dung mạo buổi đi về đồng lau .


KHÔNG GIAN SẮP SỬA VÀO ĐÊM ...

Trời chưa đổ bóng vào đêm
Giọt tà huy muộn cài lên mái nhà
Sắc màu ngói đỏ phôi pha
Nét phong rêu nhuộm như là hoa vân
Bóng cây rải rác quanh sân
Giọt sương đã bám âm vần tím se
Lối đi sỏi đá lắng nghe
Giọt sương lạnh gió bộn bề gót đi
Ánh đèn hắt sáng từ khi
Lập lòa theo gió bấc chì thời gian
Đầy trời mây kéo giăng loang
Chút màu xanh nhạt tình tang cuối ngày
Mặt hồ nước tỏa men say
Như đang vẫy gọi vòng tay ôm cầm
Thoạt nhiên nốt lặn nốt trầm
Bay vào tâm thức đằm đằm hương yêu .