Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

[IMG]

ĐỒNG HOA PHAI MẦU NẮNG ...

Mầu phơi nắng quái hoàng hôn 
Lơ thơ tơ liễu vuông tròn thời gian 
Lắt lay hình ảnh phớt vàng 
Lao lư trong gió hành trang buổi chiều 
Cây khô cành lá tương tiêu 
Trải dài đến buổi thơ Kiều hôm mai 
Dãy đồi thẫm bóng liêu trai 
Âm u làng xóm miệt mài mái phơi 
Hương đưa trong gió bời bời 
Tiếng bay vị nhụy mọc mời dấu xa 
Thoảng sương trong ánh lạc hà 
Cõi hồn se lạnh hiên tòa chơi vơi 
Vầng dương chìm ở cuối trời 
Chỉ còn chút sáng gượng phơi non đoài 
Phút giây vành vạnh gương soi 
Tiếng lòng bày tỏ ra ngoài cảnh quang 
Nhẹ rơi từng giọt khẽ khàng 
Tóc sương phơi gió hòa trang thơ tình .


NGÔI NHÀ THANH THOÁT ...


Căn nhà thiền tịnh thảo nguyên 
Sáng mầu hổ phách tơ duyên mặn nồng 
Đi về sau buổi cài song 
Nắng phai mầu nhớ gió lồng vi vu 
Mầu xanh trải thảm phong thu 
Bên hồ nước đứng phẳng như gương ngần 
Căn nhà bên áng phù vân 
Và lùm cây ấy qua phân bến bờ 
Trời xanh nước biển lặng tờ 
Vầng mây du lữ vương tơ hải hồ 
Trong vòm cây gió vi lô 
Quần cư im lặng nắng xô mật vàng 
Im lìm từng sợi tơ loan 
Kéo theo mầu nắng chặng đàng thẳm xanh 
Giọt nguồn cây lá long lanh 
Dòng trôi quang phổ ngọn ngành không gian 
Trăm năm nát đá phai vàng 
Gót chân dừng lại chứa chan nỗi lòng .


LÁ RƠI THEO GIÓ ...

Gió bay xào xạc hiện trường 
Lá rơi lãng đãng vô thường rắc theo 
Vẫn mầu xanh ấy trong veo 
Lùm cây thềm cỏ eo xèo đằng sau 
Dậy niềm nhả ngọc phun châu 
Trắng lay hoa của nhịp cầu phong thu 
Công viên phong cảnh hoang vu 
Ghế ngồi còn ấm hơi cù ngày xưa 
Lối mòn lá rụng lưa thưa 
Gót chân hằn vọng tiếng đùa cợt vang 
Một ngày liễu dặm mai ngàn 
Hắt hiu sợi nắng tơ loan gió về 
Cõi ngoài mang nặng sắc quê 
Rưng rưng từng vận hẹn thề từng trang .


ĐẬP NƯỚC RÌ RÀO ...

Ầm ào tiếng nước vọng đưa 
Dòng trôi vỏ khổ nhặt thưa rơi đều 
Trắng mầu nước bắn mang theo 
Rơi thành từng giọt tơ thiều không gian 
Bụi bờ lau lách vương mang 
Mầu xanh hư ảo vệt loang khung thềm 
Dựa vào sườn núi nhung mềm 
Cũng xanh vạn thuở rắc niềm tư lương 
Đỏ , vàng trang điểm tơ vương 
Sáng mầu hoa lạc cung đường hôm mai 
Ngôi nhà cổ tích nhạt phai 
Nắng mưa tầng bậc cảm hoài thời gian 
Dòng trôi mầu sắc chứa chan 
Hoang sơ lịm ngắt khẽ khàng tịnh không 
Mầu trời trên ấy xa trông 
Kín mây rắc hạt tơ đồng nắng râm 
Ngồi chung vầng đá nín câm 
Mầu thiên thâu nhuộm vết bầm trăm năm 
Qua truông một buổi ướt đằm 
Mầu xanh lãng đãng tơ tằm giọt sương .

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

phong canh thien nhien

SẮC QUÊ CHÂN CHẤT ...

Mái lá đan thanh chảy ngược dòng ...
Bên mầu dâm bụt đỏ mà trong
Linh hồn quê kiểng xưa còn lại
Góc cạnh nhu hòa gót Lạc Long

Lẳng lặng trời xanh mây trắng trôi
Gởi niềm hoài cảm đến xa xôi
Mà riêng hai trái tim đồng điệu
Tiếng thở nguồn thơ gió phản hồi

Triền núi âm thầm trải nắng râm
Dáng đi dìu dặt gót thăng trầm
Sắc mầu từ thuở tư lương ấy
Nương rẫy cần lao rõ khúc cầm

Xóm nhỏ dừa phơi tóc lệ kiều
Mặn nồng bến nước trải hương yêu
Bên bờ xóm nhỏ cùng di trú
Biết mấy là vần thơ chắt chiu

Và nước sông đầy rộn rã trôi
Mầu xanh cô đọng gót giao bôi
Vô tình thắp sáng men hương lửa
Một buổi du nhàn để cạn vơi .



HỒ PHƠI TRONG NẮNG ...

Cành cây gie để đùa theo nắng
Những sắc lá xanh nõn mượt mềm
Một khoảng không gian rừng im ắng
Để nghe trong gió nhạc ru êm

Hồ trong nước lạnh phớt mầu xanh
Bóng lá non in để xếp thành
Quần thể vào trong lòng đáy nước
Và từng giọt nắng chiếu long lanh

Đơn côi hòn đá vẽ vời cho
Khung cảnh ru tơ gót hẹn hò
Bóng lá ôm lên làm nhân ảnh
Cái hồn của đá nét loang thơ

Nằm trong râm mát vẫn dung nhan
Của góc vườn kia buổi địa đàng
Cành lá nằm nghiêng gieo ẻo lả
Cho thềm du lữ kết đài trang

Bên kia im lặng núi non phơi
Tia nắng bình yên trải cuối trời
Thềm của nhạc hòa xào xạc gió
Dặt dìu khoan nhặt lẫn chơi vơi

Của riêng dành để phải đây chăng ?
Hai góc buồng tim xóa nhọc nhằn
Bằng những cái gì rưng rức đọng
Thời gian lên những nhịp tơ trăng .


IM DÒNG NƯỚC MẶT HỒ ...

Không gian đã như là đang giao điểm 
Và tiết trời cũng trở gió ru rong 
Ở nơi đây mặt nước đứng xanh trong 
Làm lay động biết bao là ý tưởng 

Lá nõn non bên thềm hồ khôn cưỡng 
Mối tình hoài ăm ắp những lao lư
Nét thiên nhiên chìm vào nước trầm tư 
Cũng sắc ấy không kém phần kỳ ảo 

Dù gió bụi đã nhạt mờ vai áo 
Vẫn sáng trong suy tưởng ở buồng tim 
Và cũng dù gần mỏi cánh đường chim 
Vẫn thanh thản để tầm nhìn rốt ráo 

Chút giọt sương mỏng loang làm dung mạo 
Núi và rừng san sát bóng cây vươn 
Hơi lạnh se làm lịm tím cung đường 
Để nét đẹp cài lên đầy quang cảnh 

Nắng vàng phai trong gió ngàn mỏng mảnh 
Chút đìu hiu gợi nhớ gót tư tình 
Nền trời xanh âm hưởng buổi thanh minh 
Mãi dìu dặt tiếng thơ Kiều phong nhụy 

Giải bày ra giữa ngàn mai thiên lý 
Cảnh tình ru dặm liễu nhỏ qua miền 
Ấm và nồng luyến kết vị hương duyên 
Đang vực dậy nụ mầm tươi năm tháng .

Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015



HAI DÁNG CẦU VỒNG ...


Hai dáng cầu vồng bên nắng soi 
Hơi sương còn ướt dấu dằm thoi 
Bước chân thời khắc trôi êm ả 
Mà rộn đó đây những gót hài 

Xanh sắc lá cây của bạt ngàn 
Nắng từng sợi mỏng lụa là loang 
Âm thầm giây phút nhầu hư ảo 
Mà gợi trong lòng bao chứa chan 

Có những bóng dừa lấp lối non 
Nắng soi chút bóng tím tâm hồn 
Bên kia nắng cũng vương thềm cát 
Và biển mầu xanh sóng ập dồn 

Mây trắng trên cao sắc nõn nà 
Dưới trời xanh thẳm rắc mây hoa 
Hằn lên nét vẽ như tần tảo 
Để bức thành tranh rất mặn mà 

Cô gái tóc hung ở chốn nào ?
Ngồi trong nắng gió phút hanh hao 
Trên xuồng du lịch khoe từng nét 
Của những đường cong gió lộng vào 

Rất đẹp rất tình cũng rất ta 
Chao ôi ! buổi sáng bước khoan hòa 
Cùng nghe lòng ấm qua tia nắng 
Rồi để êm đềm - giấc mộng hoa .

Hình ảnh đẹp New Zealand
Ý TƯỞNG KỲ NGỘ ...

Ngộ nghĩnh mà trông rất lệ kiều 
Dáng cây mời mọc vị hương yêu 
Mầu xanh phảng phất mầu tơ dệt 
Trong gió khoe khoang góc mỹ miều 

Có thể là đây đến với nhau 
Ôm tròn vóc giạc đến ngàn sau 
Cho dù nước đã phân ngôi ảnh 
Mà vẫn nói lên cái buổi đầu 

Mây vẽ đường tranh thủy mặc xưa 
Cũng ôm mặt nước gió rong đưa 
Nổi trôi biết mấy bao niềm cảm 
Mà đọng tư duy thoảng mới vừa 

Góc núi nhô ra xanh xẫm mầu 
Chút soi ánh sáng sắc đồng thau 
Cũng rơi mặt nước ôm dâu bể 
Cái thuở tình riêng tóc nhuộm mầu 

Và một chút xanh đứng khẽ khàng 
Kéo viền mây trắng cắt chiều ngang 
Chia hai mặt nước và non núi 
Và đẹp dòng trôi khắc dát vàng 

Cùng ngắm và cùng để lắng sâu 
Cái duyên cái cảnh ấy phun châu 
Cũng cùng nhả ngọc bên thềm cảnh 
Trong mỗi buồng tim nhịp bắc cầu .


Vườn sinh thái Na Aina Kai Botanical, Hawaii. Được ví là một “thiên đường thực vật”, Na Aina Kai Botanical quy tụ những loài thực vật, sinh vật cảnh quý hiếm bậc nhất thế giới với khoảng 240 loài. Đây cũng là “khu vườn hoang dại” nhất thế giới.


HAI CẢNH MỘT HÌNH ...

Bóng dừa vươn thẳng trăm năm 
Chút duyên kiều mị xa xăm phương trời 
Mình về giữa buổi nắng phơi 
Bóng mây vũ tích cuối trời bay lên 
Xanh mầu ở giữa trời quên 
Sắc âm , âm mát đắp nền không gian 
Phẳng gương mặt nước tơ loan 
Hình hài dâu bể chứa chan dưới mầu 
Nền trời trầm mặc đằng sau 
Chút xanh gượng bám cơ cầu thời gian 
Cỏ xanh còn đó phũ phàng 
Mầu trời sắp biến để sang khác ngày 
Phía sau có lẽ rứt ray 
Mầu trời rớt xuống để say lòng người .
Vườn thực vật Koishikawa Korakuen, Nhật Bản. Koishikawa Korakuen là một trong những khu vườn của Tokyo có phong cảnh cổ kính và đẹp nhất ở Nhật Bản. Koishikawa Korakuen hấp dẫn du khách tất cả các mùa trong năm, nhưng đặc biệt từ giữa tháng 11, khi phong cảnh ngập tràn trong sắc thắm mùa thu. Koishikawa Korakuen chỉ cách nhà ga Iidabashi 5-10 phút đi bộ hoặc đi bộ 10 phút từ nhà ga Korakuen trên tuyến tàu điện ngầm Marunouchi và Nanboku.

CÀNH PHONG MANG SẮC THU ...

Nắng ban trưa mà sắc thu bung vỡ 
Hong lên từng góc cạnh của không gian 
Ý tưởng như khơi dậy thuở địa đàng 
Đầy hình ảnh của tơ mềm mật ngọt 

Từ xa xôi vọng về lời chim hót 
Làm rung rinh đây đó của vòm cây 
Con đường cong rộn nắng đá vương đầy 
Có lối bước kiêu kỳ mà chuẩn mực 

Đồi râm mát chút nắng rơi rưng rức 
Cùng mầu xanh phủ kín một dung nhan 
Bên hồ rong dòng nước ấy rộn ràng 
Cơn gió lượn bồng bềnh trôi bọt trắng 

Cành phong gie xòe tàng phơi trong nắng 
Lá xẫm vàng mầu ấy của thiên thâu 
Cành cổ phong nét họa sự nhiệm mầu 
Gieo một chút ly kỳ vào nỗi nhớ 

Im lặng quá đếm qua từ lượn gió 
Nghe trong lòng rơi rớt những tư duy 
Từng ngày qua trắc trở gót chân đi 
Phút dừng lại biến hình thành thanh thoát 

Trải tháng năm sự lãng du luân lạc 
Từng phút giây nhận diện mối tình hoài 
Là mỗi lần gạn lọc trước gương soi 
Thành ngôn ngữ cho bức tranh âm vận .

Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

Thác nước đẹp như mơ, Tin tức trong ngày, dia danh dep, du lich, du lich the gioi, canh dep, phong canh dep, anh thien nhien, anh phong canh, wallpaper, hinh anh dep, bao, tin tuc, hinh dep

RƠI DÒNG THÁC TRẮNG ...

Phải chăng tiếng thác xa xôi ấy 
Gởi lại trong mình những xốn xang 
Cái phút giao thoa mà diệu viễn 
Lặng thầm phác họa một dung nhan 

Theo lối kéo dài vạch nối thêm 
Để cho gót bước nhẹ qua thềm 
Vào dòng thác đổ nghe chan chứa 
Từng sợi trắng dòng rớt giọt êm 

Cỏ vướng chân xanh non nõn vươn 
Bên dòng nước chảy rỉ đài chương 
Thành non ấy của thiên thâu đứng 
Để khách nhàn du nghỉ chặng đường 

Lớp lá vàng rơi xếp tháng ngày 
Phai mầu sinh học gió lùa lay 
Gót nai giẫm đạp - chăng ngày ấy 
Mà tiếng xạc xào vang đó đây 

Chiếc lá lẻ rơi trên đá rêu 
Như ngôn ngữ chín nét tơ thiều 
Sự im lặng ấy sao mà vướng 
Vào tận tâm can đọng ít nhiều 

Cây thấp cành gie cũng lá vàng 
Chao nghiêng trong gió rộn cành ngang 
Lung linh trong nắng như hơi thở 
Từ trái tim xưa rắc khẽ khàng 

Phải chăng tiếng thác xa xôi ấy 
Níu gót chân đi buổi sáng này 
Để ngập tình thơ hương lửa cũ 
Cuộn trào bay bổng mấy tầng mây .


ĐỈNH ĐỒI HONG NẮNG ...

Bên này sắc lúa mầu xanh 
Bên kia vàng nắng vây quanh đỉnh đồi 
Lá rơi dòng nước êm trôi 
Phiêu du thời khắc cuối trời đằng kia 
Mầu xanh nhạt đậm phân chia 
Nổi trôi gieo rắc đầm đìa lao xao 
Những vầng mây trắng bay cao 
Nét tranh ai vẽ cuộn trào chơi vơi 
Sáng xanh một góc chân trời 
Cắt nền đỉnh vắng vàng rơi nắng mầu 
Bóng cây san sát ôm nhau 
Dáng tre giềng mối cơ cầu hồn quê 
Nhạc buông từng nốt gió về 
Cơ hồ tiếng của tỉ tê hương mùa 
Không gian thảng hoặc thêu thùa 
Lụa là tơ gấm vẳng đưa êm đềm 
Kéo dài vạch nối dài thêm 
Đi theo gót nắng vào thềm cảm giao .


VẠCH NỐI NẮNG VÀNG ...

Theo dòng nước để phiêu du 
Quanh co nỗi nhớ phong thu men tình 
Nắng vàng rắc sợi phiêu sinh 
Hôn lên cây lá yên bình nao nao 
Cỏ xanh non nõn xôn xao 
Gió hòa sắc nắng nguồn đào tư lương 
Gót chân mềm sợi tơ vương 
Giẫm lên đường lá khô sương đằm đằm
Lá vàng , lá đỏ nín câm 
Mà vang tiếng thở thì thầm của thu 
Qua gành dòng nước cầm như 
Dùng dằng giai điệu âm từ hoang vu 
Bầu trời xanh nhạt khoan nhu 
Sự trầm lắng ấy gió ru cuối ngàn 
Hòa lòng cùng với không gian 
Để thời gian dệt lời vàng ý châu .



MẦU NẮNG MAI THỨC DẬY ...

Hương vị nhụy tơ mành và rưng rức 
Làm khôn nguôi theo gót bước du nhàn 
Chọn đường bay hạ cánh giữa không gian 
Đang réo rắc trong gió mềm giai điệu 

Cây lãng đãng dáng thu rơi tóc liễu 
Mầu lưu ly mang từng giọt liêu trai 
Nắng vàng non gót bước của hôm mai 
Phảng phất dệt bức thảm là phong cảnh 

Dòng nước trôi lặng lờ đầy sóng sánh 
Phẳng mầu gương phiên bản những đặc thù 
Gió thổi dòng man mác nhẹ tơ ru 
Như rả rích tiếng nước trôi trầm mặc 

Gửi tâm hồn vào không gian khuya khoắc 
Chút lao xao gợi nhớ những âm vần 
Viết lại thành thang bậc của tơ ngân 
Gom tất cả không gian vào trang viết 

Tiếng lá rơi khẽ khàng làm da diết 
Rơi vào dòng lưu lạc những đường bay 
Lặng thầm thôi mà dào dạt mê say 
Từng giây phút nặng đầy men giao cảm 

Sắc trời xanh trong ngần pha sắc xám 
Mầu nắng hong từng sợi vắt mượt mềm 
Phút mặn lòng thêu dệt ở trong em 
Cùng anh cộng ở bên trời góp lại .

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015



BÌNH MINH SOI SẮC ĐÁ ...

Qua dãy URAN nối lộ trình 
Bất ngờ chìm ngập giữa bình minh 
Coi đây một sự trăm năm gặp 
Hữu hạnh hoằng khai giữa chúng mình 

Phải vậy không anh thật ấm nồng 
Nép vào bờ đá đứng xa trông 
Vầng dương đài các mầu vàng nhạt 
E ấp làn mây nhuận sắc hồng 

Hòn đá thiên nhiên xếp lạ lùng 
Giữa dòng tơ sợi lá xanh rung 
Trong mầu nắng nhớ ru hoài cảm 
Sương khói từ xa rắc điệp trùng 

Sắc nắng liêu trai xóa ngọn đồi 
Âm thanh đồng vọng rất xa xôi 
Quê hương có lẽ bên kia núi 
Giờ cũng bình minh - đẹp thế thôi 

Nói hết nỗi niềm qua ý thơ 
Bình minh chiết bóng nối đôi bờ 
Bên này viễn xứ ngày du lữ 
Bên ấy quê mình trong giấc mơ 

Cứ thỏa say lòng anh với em 
Bình minh cứ mãi đẹp hơn thêm 
Qua hơi thở vội đầy hương nhụy 
Theo giọt sương bay xóa bậc thềm .



NẮNG SẮC CẦU VỒNG ...

Ở ngoài mấy dặm đã xa trông 
Một cảnh thanh bình - cõi tịnh không 
Ánh sáng phiếu lên mầu phỉ thúy 
Trầm tư khoe bảy sắc cầu vồng 

Gấm hoa thêu dệt bóng mây trời 
Ôm ấp cầu vồng tím dặm khơi 
Một chút mầu xanh dường bẻn lẻn 
Âm thầm nơi ấy rắc khôn nguôi 

Nắng phai đồi thấp gió hanh hao 
Khô khốc sườn bên gió xạc xào 
Tiếng của lách lau từng sợi giọt 
Mưa mùa trái buổi gợi xôn xao 

Lằn trôi trắng nước dọc bờ sông 
Từng lượn sóng xao mặt lượn vòng 
Cắt nét cây vươn xanh sắc lá 
Chứa chan mầu nắng nhạt hoài mong 

Phất phơ mầu cỏ ở bên này 
Hoa giấy hay là hoa dại lay ? 
Cái sắc tím hồng sao nức nở 
Bên triền nắng nhuộm sắc tơ bay 

Nhãn cầu mỹ mãn gộp không gian 
Như đã sờ lên suốt dặm ngàn 
Cái buổi đi về thời khắc chọn 
Mượt mềm thi tứ tím quan san .


KHU VƯỜN TRONG NẮNG MAI ...

Ngôi vườn của một tao nhân 
Cách xa thành phố ước gần ngày đi 
Thoảng nghe có tiếng thầm thì 
Giọt sương rơi lá hoen mi nắng về 
Tịnh thiền hồn đọng se se 
Tiếng khua song cửa xa nghe khẽ khàng 
Nắng mềm kéo vệt dầu loang 
Ôm lên mái để vượt ngang cây vườn 
Đỏ vàng mầu sắc tiêu tương 
Hanh hao trong nắng tơ vương gót hài 
Trũng buồn mầu trắng sương mai 
Lạnh ôm sườn núi u hoài trũng sâu 
Sắc mầu muôn thuở tầm dâu 
Nắng sương cây cỏ gió nhàu nát bay 
Rộn ràng mầu sắc hôm nay 
Bước chân đứng lại để say đắm mình 
Đầy trời mầu sắc lung linh 
Tốt tươi mầu mỡ an bình không gian 
Xa xôi len lén cung đàn 
Về bên song cửa để chan chứa tình 
Chớp ngòi cơn sóng vô minh 
Tao nhân mặc khách chày kình dội sương .


SOI BÓNG MẶT HỒ ...

Ngày đi giữa cảnh thế này 
Làm sao giấu được nỗi ray rứt lòng 
Mầu trời một nửa xanh trong 
Nửa kia hừng sáng tơ rong bụi hồ 
Bên trời lưng núi điểm tô 
Một dòng thác nhỏ vi lô gió ngàn 
Nối theo như vết dầu loang 
Những sườn núi dựng nắng mang dấu hài 
Phong rêu dày dạn hôm mai 
Mầu xanh thực vật nhạt phai tháng ngày 
Lá vàng thu rớt tơ bay 
Hàng cây lãng đãng vàng lay mượt mềm 
In vào dòng nước phẳng êm 
Cả không gian sống bên thềm nước trong 
Và cây thông bách thẳng trông 
Đầy mầu nắng dệt sắt đồng trăm năm 
Cõi ngoài tận ở xa xăm 
Đường bay hạ cánh đằm đằm mầu thu 
Bến bờ dòng nước phiêu du 
Ngồi lên cỏ mượt thiền tu ân tình 
Lá vàng rớt giọt phiêu sinh 
Rơi lên mái tóc yên bình chao nghiêng 
Tơ lòng kết lại từng phiên 
Thành thơ giao cảm đào nguyên giữa mùa .  

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015



THU VÀNG ĐƯỜNG BẠCH QUẢ ...

Đường cây bạch quả mùa thu 
Sắc vàng len lén lời ru à ời 
Nắng gieo nốt nhạc không lời 
Để nghe gió gọi cuối trời mầu xanh 
Con đường giai thoại mong manh 
Cuộc tình nào cũng song hành đi qua 
Mình về giữa nắng thiết tha 
Mầu vàng nhung nhớ hôm qua gọi mời 
Khẽ khàng chiếc lá thu rơi 
Bước chân giẫm nhẹ cõi trời dành riêng 
Trải dài bóng ngã bình yên 
Bóng cây cùng với bóng duyên hẹn thề 
Đong đưa gót bước đi về 
Mùa thu xa xứ nét quê cõi ngoài 
Một ngày phẳng dáng gương soi 
Tàng cây bạch quả cảm hoài tình thơ .


VÙNG NGẬP MẶN ...

Thực vật chuyển mình mầu đỏ phơi 
Thảo nguyên ngập mặn tít chân trời 
Dường ai trải thảm lên trang điểm 
Để khách nhàn du thốt cạn lời 

Nhà gỗ dựng lên giữa bạt ngàn 
Làm cho trú điểm khách tham quan 
Phút giây thanh thản bên mầu đỏ 
Ửng thắm bờ môi nhụy chứa chan 

Xa ấy biển khơi đứng ảo mờ 
Cuối trời lãng đãng dệt mầu mơ 
Tiềm tàng âm vận từ nơi ấy 
Đan dệt thành trang vạn ý thơ 

Cầu cạn dòng đưa lối chữ chi 
Khốc khô trong nắng kể từ khi 
Bóng râm ngã xuống hoen mầu đỏ 
Mà rất êm đềm dưới gót đi 

Sợi nước dưới cầu rón rén trôi 
Sáng lên mầu nước chảy xa xôi 
Âm thầm ở giữa chân cầu ấy 
Giây phút cài lên sự tẻ ngòi 

Mình đứng nhìn quanh bát ngát ơi ! 
Hít vào tim hết khí bên trời 
Căng đầy buồng phổi ngày giao cảm 
Sắc đỏ gieo hoa vẫy gọi mời ...


ĐỒI CÂY BỤI KOCHIA ...

Không gian ấy là thái dương Thần nữ 
Buổi mai mềm giai điệu của mầu xanh 
Dáng cầu phơi trong nắng mật tơ mành 
Như nhung nhúc bóng cừu xanh đồi cỏ 

Kochia ơi ! bụi phấn bay qua ngõ 
Thềm đại dương hạ cánh cột buồm mây 
Gió hơi nhiều làm lất phất tơ bay 
Những hạt nhỏ mầu sương lay nốt nhạc 

Đứng nhìn trời cả không gian ngút ngát 
Mầu xanh phai mây nhờn nhợt xa khơi 
Sự lặng im mà có tiếng mọc mời 
Cung thiềm vỡ tiếng ngọc òa trong sáng 

Bóng du khách vạch nối dài thanh thản 
Mái tóc bay theo sợi gió du nhàn 
Cắt nền trời dáng dấp buổi phong quang 
Lên tầng bậc của phương trời trầm lặng 

Gót dừng lại cho hành trang trĩu nặng 
Cuộc tình thơ hòa nhập giữa mầu xanh 
Cây bụi Kochia đấu cật hợp hành 
Tạo âm khúc cho tơ đàn lỏng phím 

Đứng cùng nhau nghe tâm hồn lịm tím 
Trong mầu xanh dường lãng đãng mùi hương 
Đi vào từng âm khúc của đài chương 
Tình thơ ghép âm thầm bay sợi ngọc .



CÁNH ĐỒNG HOA TULIP ...

Có phải mình về theo cánh gió ?
Xiêm y nhụy vị của hương mùa 
Thảo nguyên bát ngát mầu hoa nở 
Trong nắng vàng thu gió cợt đùa 

Có lẽ cuối ngày thu mỏi gối 
Ngàn hoa rộn rã để không tàn 
Bước đi mầu sắc khai thông lối 
Thẳng tắp chiều dài xẻ nét ngang 

Mầu đỏ nắng phơi thêm đỏ chói 
Nằm bên hồng phớt dáng hồng môi 
Gió lay nhè nhẹ từng cơn để ... 
Rưng rức nguồn cơn lượn phản hồi

Mầu lá xanh già e ấp nắng 
Đi theo thẳng tắp những đường ngôi 
Lối đi lác đác đài hoa rụng 
Nuối tiếc thời gian phút nghẹn lời 

Dáng đứng bóng cây xanh cổ tháp 
Nắng về nhuộm sáng những cành vươn 
Nghe trong hư ảo ru xào xạc 
Tiếng lá kim thêu đẹp chặng đường 

Cắt hẳn nền trời mầu cẩm tú 
Chân mây bóng núi đứng âm thầm 
Khói sương theo gió bay vần vũ 
Khoảnh khắc tơ mềm mượt khúc âm 

Và cuộc bình sinh đang diễn tiến 
Phố thành câm nín dưới hàng cây 
Lao xao tiếp nối bao phương tiện 
Rộn rã mà như rắc cạn đầy 

Có phải mình về theo gót gió ?
Địa phương ở dưới nước băng tần 
Cảnh quang níu kéo như bày tỏ 
Thơ dệt thành chương khúc lãng nhân .

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015



NẮNG SƯƠNG LÃNG ĐÃNG ...

Nắng phơi làm mỏng làn sương lạnh 
Lãng đãng trôi đi tận cuối trời 
Nắng chiếu lưu ly khoe lấp lánh 
Trên từng tàng lá đứng tơ rơi 

Lạnh sương chân núi kia kỳ ảo 
Ánh nắng mờ phai đỉnh dát vàng 
Kiều mị bầu trời mây trắng mỏng 
Như dường ai phối sắc dung nhan 

Bóng cây mờ tỏ đang run rẩy 
Theo gió cài lên khúc nhạc buồn 
Trên bến dòng sông ngưng nước chảy 
Ởm ờ phiên bản núi cây vương 

Cành buông tha thiết hương thầm liễu 
Trong nắng vàng phơi nốt nhạc trầm 
Thềm cỏ hanh hao mầu nhõng nhẽo 
Đi vào tâm thức nỗi lòng câm 

Thềm cỏ non xanh sương phủ lớp 
Mỏng làm tê buốt tiếng lòng nay 
Chùng xuống không gian trong những phút 
Cảm thông nhau để gói vơi đầy .



RỪNG THU RƠI LÁ ...

Lá vàng tím cả rừng thu 
Tiếng rơi từng giọt sương mù bay bay 
Con đường nơi ấy hôm nay 
Lặng im mà đọng chuỗi ngày xa xưa 
Gió về nghe lạnh hương mùa 
Thu trong thổn thức vẳng đưa những gì 
Âm thầm len lén từ khi 
Gót chân trầm lặng bước đi song hành 
Con đường tun hút vắng tanh 
Phong thu tơ sợi liễu mành trang thơ 
Nắng soi mỏng rất hoen mờ 
Hằn lên lá xếp mép bờ rừng cây 
Lạnh sương làm chặt vòng tay 
Sự xa xôi cộng để bây giờ còn 
Chuỗi ngày nồng ấm môi hôn 
Giữa không gian lặng tâm hồn nồng hơn .


BIỂN XANH MÂY TRẮNG KÍN TRỜI ...

Biển xanh mầu nõn dưới chân 
Mình rong lên cát trong ngần hồn thơ 
Ngày nào nơi ấy bây giờ 
Cứ ngan ngát nhụy bên bờ biển xanh 
Vầng mây mầu trắng an bình 
Ôm mầu xanh thẳm đăng trình không gian 
Mầu xanh núi sắc chứa chan 
Nắng râm từng đợt rắc vàng ngọc theo 
Lá rơi tơ sợi bọt bèo 
Nét đan thanh ấy nắng gieo mượt mềm 
Gió ru từng khúc êm đềm 
Dường nghe có tiếng chỉ kim thêu thùa 
Lên toang tranh vẽ hương mùa 
Mặn mà nhụy vị cợt đùa thời gian 
Buồng tim cái thuở đăng quang 
Phút giây diễm ảo sang trang bây giờ 
Lặng trong thanh thản biển bờ 
Tung cao gót bước nước mờ bọt văng 
Tung tăng lứa tuổi tung tăng 
Nó đang tái hiện phải chăng chúng mình .




MẦU NẮNG PHỚT VÀNG ...

Mầu nõn xanh như một cái gì 
Đong đầy len lén gót chân đi 
Cái xa xôi ấy làm ray rứt 
Cho mỗi hồn ai lắng bấc chì 

Tiếng ngọc vỡ òa thác nước ơi ! 
Diễm trang tròn trịa một phương trời 
Buổi mai dừng lại nghe vằng vặc 
Từ một cõi nào giọt móc rơi 

Giọt móc còn đang víu lá ngàn 
Long lanh trong ánh nắng tơ loan 
Làm cho khung cảnh trời hư ảo 
Mờ tỏ lưu ly ngọc chứa chan 

Thềm núi cao nghiêng dáng ởm ờ 
Rêu phong nhòa nhạt diễm tình mơ 
Nắng soi tầng bậc hồn liêu mộng 
Cây cỏ bám bu gió lẳng lờ 

Và nước xanh ơi ! sắc cạn nguồn 
Nhịp cầu tạm bắc nối gành truông 
Phân ngôi dòng chảy soi vào đáy 
Những bóng cây nhòa gợn nước rong 

Trời thấp mầu pha xám nhạt mây 
Cái riêng hàm chứa những vơi đây 
Không gian tất cả là rưng rức 
Làm áng thơ tròn nỗi biếng khuây 

Gởi lại thời gian phút ấm nồng 
Giao thoa đồng cảm nghĩa tình sông 
Phút giây nặng biển đan và dệt 
Nặng trĩu tơ đàn anh biết không ?