Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015



CÁNH ĐỒNG BẤT TẬN ...

Qua tầm mắt là cánh đồng bất tận
Tiếng rì rào chiếu cói buổi hòa âm
Từng sợi tơ đan dệt nhịp thăng trầm
Lượn sóng cuộn như ngàn khơi mà mượt

Cô gái đứng để rụt rè gót bước
Đường phân ngôi dấu ái buổi đi về
Nắng râm mầu nhỏ từng giọt tỉ tê
Để diễm sắc cho chân dung quê kiểng

Gió thổi qua lượn sóng chao lưu luyến
Đuổi bắt nhau bất tận vị hương đồng
Quê hương mình là nghĩa biển tình sông
Qua ngòi bút của rất nhiều tầng lớp

Hình ảnh này là không gian choáng ngợp
Một bên là vô tận cuộc phiêu sinh
Một bên là gót bước của đăng trình
Qua tất cả mọi miền quê gian khổ

Ta viết lên một ngày nghe tiếng gió
Thổi qua miền ngập nước mặn xa xôi
Thông điệp cho ống kính tháng ngày trôi
Chấm phá hết sự nhiệm mầu phong cách .
Ba đồi cát đẹp nhất miền Trung - 11

GIÓ CÁT CỦA EM ...

Buổi sáng nắng lên nhuộm sắc vàng
Đường cong cát sậm nét tơ loan
Nổi trôi trong ấy hằn bao lớp
Gót bước nhàn du lặp khẽ khàng

Trên ấy là trời xanh nhạt lơ
Ít mây quần tụ tự bao giờ
Dễ chừng cô đọng thêm mầu sắc
Giữa cõi u trầm điểm tóc tơ

Thổ cẩm những mầu trắng , đỏ , xanh
Phất phơ trong gió rối tơ mành
Khung thềm dân tộc Chăm khoan nhặt
Giây phút cần lao trổi điệp thanh

Ánh nắng càng cao càng rõ thêm
Ở miền gió cát dáng nhung mềm
Lối đi gót bước - trà hoa nữ
Của một miền xa riêng của em .

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015



HỒ TAM BẠC - HẢI PHÒNG .

Hoàng hôn về phố Hải Phòng ơi !
Ta với người yêu rót cạn lời
Giây phút êm đềm và lụa gấm
Bên dòng nước bạc lặng dòng trôi

Ánh đèn huyền ảo vẽ chân dung
In xuống đáy sông sắc ngại ngùng
Mờ tỏ hàng cây xanh rũ bóng
Nóc nhà đâu đó gió đang rung

Chân trời ở cuối mấy tầng mây
Thoi thóp vầng dương ánh sáng gầy
Nổi bật những gì trên sóng nước
Cái mầu phiên bản ấm mà say

Buổi chiều còn sót ở trên cao
Tiếng gió xa khơi - mãi động đào
Bỗng gợi bên lòng xưa khúc hát
Hạ mùa hoa phượng đỏ xôn xao

Men lòng ảnh cảnh ghép thành thơ
Tiếng nước gió đưa vỗ ập bờ
Ta thấy lòng mình như diệu vợi
Cùng người yêu đắm phút say mơ ...

9-Thac-Pha-Suam.jpg

NẮNG LÊN THỀM SUỐI VẮNG ...

Nắng lên làm đẹp không gian
Tình thơ chưa hết chặng đàng cảm giao
Suối xa nước chảy rì rào
Bậc thềm đá dựng ngày nao xóa mầu
Dòng trôi thành thác thay nhau
Trải nhung lụa trắng nhịp cầu ca dao
Dội vào hồ nước lao xao
Cũng mầu trắng lụa cuộn trào ý thơ
Rừng cây trong nắng phất phơ
Thầm thì giai điệu huyền mơ dưới trời
Bóng mây xa lắc ngàn khơi
Vọng về trong gió chơi vơi nỗi niềm
Đi về quỹ đạo đường tim
Biết bao âm khúc cánh chim tao đàn
Theo chiều nắng trải dầu loang
Quý thay giây phút bạc vàng gấm thêu
Đường ngang lối dọc tương tiêu
Buổi mai suối gọi canh chiều gió rong
Gọi lòng gột rửa sáng trong
Thanh ngần ngôn ngữ hoài mong cuối đời
Bây giờ nghe suối , suối ơi !
Nước tung mầu trắng gọi mời nắng lên
Ta đang choàng giấc mơ quên
Để thơ cộng hưởng chung niềm du dương ...

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015



VEN LÒNG HỒ THỦY ĐIỆN SƠN LA .

Mầu xanh nhàn nhạt pha sương
Dưới mây buổi sáng vô thường không gian
Dòng trôi dẫn nước về ngàn
Sự cô đọng ấy chứa chan nỗi niềm
Nắng rong vàng nhẹ đường chim
Lên mầu xanh lá thước phim lặng thầm
Hai bờ dòng chảy nín câm
Mầu xanh nông sản bổng trầm phân ngôi
Chiếc xuồng rẽ sóng bồi hồi
Vượt ngang con nước đường trôi rẽ dòng
Một ngày góp nhặt hoài mong
Lân la dìu dặt tơ lòng vi lô .
8-Aiguestortes-5978-1432018785.jpg

HỒ GIỮA THỀM NÚI ĐÁ ...

Cổ thạch sói mòn tự thuở xưa
Đường ren khô nức dấu xa đưa
Trở mình trong gió nghe khô khốc
Nắng rọi đường tơ mỏng mới vừa

Ánh nắng vàng ơi ! buổi sớm mai
Như đưa mầu sắc điểm tô hài
Cho đường hoang vắng rền giai điệu
Vườn quốc gia mà - khó nhạt phai

Có thể là không chuyện lãng quên
Mầu thông đen ấy đắp xây nền
Đường toang chấm phá lay hư ảo
Để bước chân về theo nước kênh

Kênh nước từ xưa chẳng cạn dòng
Hai bên bờ đá cuội xa trông
Mỏi mòn mặt nước mây phiên bản
Và cũng nhận chìm bao dáng thông

Trời trải mầu mây trắng gió về
Buổi mai nhạt nắng phút say mê
Mang mang một chút sầu câm lặng
Hồ nước buồn hiu buổi hẹn thề .


5-Olympus-5257-1432018784.jpg

NẮNG  VƯƠNG SƯỜN NÚI ĐÁ ...

Cây ngàn núi đá nắng trời vương
Mây kéo đường mây bóng dị thường
Cái sắc xanh trời tô điểm mộng
Dặm ngàn kết nối bến bờ Tương

Đi lên một lối đá khô lăn
Lộp độp dưới chân mỗi bước hằn
Cỏ vướng bên đường khô khốc gió
Cánh rừng mong đợi khách tìm trăng

Là đây kết cấu một công viên
Cái tính đan thanh kéo sợi thiền
Dưới những tàng cây sam đại thụ
Thông đen vạn thuở dáng thiên niên

Mong manh hoa dại cũng đơm vươn
Rắc chút mà thôi như để dường
Tầm mắt viễn du mua ít phút
Những giờ se lạnh tím gành sương

Trên cao mà gió cũng về theo
Phất phới tơ chùng để chọc trêu
Và nắng vàng hoe luôn đứt quãng
Rộn không gian nhặt những tơ thiều .


11. Thác Huangguoshu, Trung Quốc: Huangguoshu là thác nước lớn nhất ở Trung Quốc và Đông Nam Á. Nó nằm trên sông Baihe. Thác cao 77,8 mét và rộng 101 mét.

MẤY TẦNG THÁC ĐỔ ...

Nhất định là không có điểm dừng
Vi chưng du lịch kết băng tầng
Bao nhiêu vạch nối không ngơi nghỉ
Dòng chảy thời gian chẳng đặng đừng

Viết ở nơi này Hoa Hạ xưa
Mầu xanh non núi sợi tơ đưa
Họa hoằn dệt thảm theo năm tháng
Tiếng thác êm đềm khúc nhạc xưa

Những bậc thang đi tự thuở giờ
Trắng mầu nước bắn gởi vào mơ
Khói bay mầu sóng làn sương mỏng
Như thảm lụa là vương sắc tơ

Một góc trời xanh để ấm lòng
Tình người lữ khách phút hằng mong
Buồng tim ánh mắt giao thoa mộng
Râm mát khung trời - trong đếm đong

Nước cũng xanh mầu rong tảo ơi !
Ru êm tình khúc mượt khung trời
Hai bờ bến cập vòng tao ngộ
Lãng đãng tình thơ men bể khơi

Ta rút hồn ra có phải không ?
Để cho hồng thắm sợi tơ lòng
Giữa trời bên thác thơ hồn hậu
Cùng nhịp buồng tim căng độ rong .

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

3. Đào Hoa đảo diện tích 41 km2, là đảo lớn ở Phổ Đà, Chu San, Chiết Giang. Dưới ngòi bút của Kim Dung, đây là nơi trú ngụ của Đông tà Hoàng Dược Sư – một nhân vật võ lâm uyên thâm và rất nổi tiếng trong 2 bộ truyện Anh hùng xạ điêu, Thần điêu hiệp lữ.

ĐÀO HOA ĐẢO ...

Loáng thoáng đào hoa huyền thoại ơi !
Phong rêu dìu dặt một khung trời
Bút nghiên ai viết Đào Hoa Đảo
Mà nét âm thầm dậy biển khơi

Ngọn núi bên kia đỉnh xóa mầu
Mây ôm từ thuở có yêu nhau
Để mầu xanh lá cây trầm cảm
Thế kỷ vô hình đuổi bắt nhau

Bờ ấy hình như thủy tạ cung
Nổi trôi đường nét khó lai trùng
Ông già Hoàng Dược Sư chăng tá ?
Còn ở nơi này lánh đỉnh chung .

Ta đứng nghe dòng nước thở than
Từng cơn gió thổi lạc tơ đàn
Âm thầm gió trải mây trôi nhẹ
Để phút tơ lòng rối ngổn ngang

Ngẩng mặt lên xem tận đỉnh cao
Bóng mây trắng mỏng cũng lao xao
Gởi lòng vào để trầm tư mộng
Âm vận tình thơ mãi dạt dào .
Toàn bộ phim trường được xây dựng trên quả đồi lớn khoảng 70 mẫu, dưới chân dãy Thương Sơn, với nhiều công trình xây dựng mô phỏng theo lối kiến trúc thành Đại Lý cổ, bao gồm cả Hoàng cung, Vương phủ, phố xá, tửu lầu, hàng quán…

DƯỚI CHÂN DÃY THƯƠNG SƠN ...

Dưới chân dãy núi ở Thương Sơn
Một sáng nắng trong lẫn gió vờn
Dìu dặt tiêu thiều và lãng mạn
Men lòng bừng cháy rộn từng cơn

Cây vươn mỗi dáng mỗi mầu xanh
Nõn thẳm non tơ kết liễu mành
Trong gió thầm thì từng nốt lặn
Rơi dài vào nước trải đường tranh

Bóng mây ôm núi để mà Thương
Cho mỗi lòng ai giữa bước đường
Da diết cõi lòng theo dáng trắng
Cũng chìm vào nước mộng triều dương

Công trình đã trải bởi thiên niên
Mái dáng cong kia điểm trác tuyền
Mầu ngói nắng phơi mưa gió nhuộm
Lung linh réo rắc cạn từng phiên

Cây cầu bắc nhịp phớt mầu xanh
Cung bậc hoằng khai nắng độc hành
Có một cái gì còn trắc ẩn
Gió về thổn thức rất mong manh

Mong manh mà cũng rất đa tình
Gội rửa phong trần lẫn nhục vinh
Dừng lại bên cầu nghe rả rích
Tơ đàn ai gởi để tồn sinh ?

Thành phố Đại Lý có khí hậu cao nguyên ôn hòa. Người Đại Lý rất yêu hoa, hầu như nhà nào cũng trồng hoa trước cổng và quanh sân nhà.

VƯỜN HOA BÊN TRIỀN NÚI ...

Hương bay thoang thoảng vị hoa nồng
Theo gió chiều vào mấy cõi không
Trên ngọn đồi xa nghe gió thổi
Em anh ngây ngất phút say lòng

Như dường thoai thoải một loài hoa
Kết thảm hồng phai vị mặn mà
Có lẽ hương bay từ chốn ấy
Mềm lòng tận hưởng cõi trời xa

Mầu xanh cái thuở của thơ ngây
Nông nghiệp vươn cao vạn luống cày
Cái nõn xanh kia mang góc cạnh
Cần lao dìu dặt những bàn tay

Bên kia là núi đứng hôn mây
Mầu của nhớ nhung của cạn đầy
Sương khói lãng du nhòa cổ tích
Chỉ còn hai đứa ấm vòng tay

Là hồ bên dưới đứng thiên niên
Gieo rắc vào thơ dáng diệu hiền
Gió dạt nước trôi lần lượn sóng
Vào trong tâm thức ý giao duyên

Còn đang lãnh thổ của Kim Dung
Vẫn hẹn mai sau cuộc ngộ trùng
Mà đã căng đầy vần thơ mộng
Bên lòng đã thỏa sự cầm chung .
Một trong những danh thắng nổi tiếng khác của Đại Lý là Tam Tháp bên hồ Nhỉ Hải, cách thành cổ 1km về phía Bắc.

TAM THÁP BÊN HỒ NHĨ HẢI ( TQ ) .

Cứ liên tưởng mình là trang Kiếm Hiệp
Của một thời mài miệt đọc Kim Dung
Trời trên cao mây vần vũ điệp trùng
Sẫm ướt sáng chút mầu vàng nhật nguyệt

Quần thể đứng âm thầm mà da diết
Tháp nhiều tầng phong tống sự uy nghi
Bên rừng thưa thách thức gót chân đi
Để tao ngộ sự hoằng khai viên mãn

Dãy núi xa còn mầu sương lãng đãng
Lác đác thôi vài mái lợp cư dân
Dòng hồ in mầu nước phẳng thanh tân
Phiên bản hết mây trời và cây cối

Hòn đá đứng giữa hồ đang dẫn lối
Để súng , sen bu bám dệt mầu tranh
Nắng phiêu du từng mảng để tơ mành
Nét chấm phá vô cùng trong hư ảo

Cuộc viễn du để vo tròn dung mạo
Cuộc đăng trình giao cảm mộng qua song
Anh và em bắc nhịp phút say lòng
Bên quang cảnh cổ trang thời tất bật

Chuyện ngày xưa trong hiên thềm hiện thực
Nghe cõi lòng phơi phới nhụy thiền không
Để phiêu nhiên cô đọng cuộc tình nồng
Mà trong sáng âm vần không bụi bậm .

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2015

Dau he ngam hoa phuong vi do ruc troi Thu do

NHÁNH PHƯỢNG HỒNG ...

Cứ liên tưởng của ngày xưa còn lại
Trong sân trường của thuở nắng bình minh
Thềm mầu xanh bên ấy kết hiên đình
Lay êm ả cái sắc mầu đỏ nõn

Cành buông xuống một chuỗi dài từ tốn
Nét khoan hòa lứa tuổi thích ô mai
Từng cánh đan thanh nhã nhạc trang đài
Mang nhụy vị hồng môi và hứa hẹn

Sự lặng thầm phiêu du trong lòng nắng
Chứa chan ôi ! thời khắc rối tơ niềm
Chạnh lòng nghe bung vỡ giữa buồng tim
Của cái thuở mộng ra ngoài song cửa

Nhành lá xanh phong rêu cho lần lựa
Nét hài hòa ánh mắt buổi trăng lên
Của trăm năm vực dậy giữa trời quên
Một giai điệu cạn nguồn mà da diết

Giờ ngồi nhìn chuyển qua từng trang viết
Cõi hồn như sống lại phải không anh ?
Cùng nhìn chung chỉ một dáng một cành
Mà tất cả mùa xưa ong óc nhớ ...
Khám phá những 'sa mạc giả' lạ nhất hành tinh, Tin tức trong ngày, du lich, du lich viet nam, du lich the gioi, du lich 2012, kinh nghiem du lich, du lich chau au, du lich chau a, kham pha the gioi, dia diem du lich,sa mac, hanh tinh, du khach tham quan

SA MẠC HÓA ...

Trời xanh mây trắng trôi đi
Sáng mầu khoảnh khắc từ khi mới về
Hoang sơ im lặng tím se
Dường như cô đọng nỗi tê điếng lòng
Rừng cây thấp gió ru rong
Mầu xanh nguyên thủy mượt dòng thời gian
Những tầng cát vệt dầu loang
Hanh hao trong nắng nhuốm vàng hơi thu
Dòng trôi nước cạn viễn du
Những mùa mưa trước trầm phù xa đưa
Dấu chân đồng vọng ngày xưa
Giờ se se lạnh mới vừa nghe đây
Nắng về hun sáng mầu mây
Nhuộm vàng rừng thấp lén say vào hồn .

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015



KHÔNG GIAN HOÀI CỔ ...

Ta chợt nhớ cái thời gian xa lắm
Nhạc ngựa vang theo gió núi trầm hùng
Mái tóc thềm người sơn nữ tơ rung
Tiếng kèn lá vỗ về bên ánh lửa

Hình ảnh ấy bây giờ không còn nữa
Chỉ lặng thầm mấy tháp đỉnh rong rêu
Sắc Cổ Chiên từng viên gạch rắc gieo
Sự trầm mặc qua tầm nhìn viễn khách

Ta đứng đâytay lần từng trang sách
Để nghe lòng lắng đọng những tư duy
Tiếng gió lay từng đợt lá bay đi
Để xào xạc bên hiên thềm cổ tháp

Đường nét ấy những tinh hoa tích cóp
Làm hiện thân cho một thuở vàng son
Định luật qua đã có ít xói mòn
Vẫn định vị cho chút gì nuối tiếc

Đường đi lên đá đắp mầu đặc biệt
Ngàn gót chân lai vãng gởi men lòng
Cây cỏ hanh hao trong gió ru rong
Như tiếng thở từ thiên niên gửi lại

Núi mờ sương dưới trời mây quan tái
Nổi lên tròn quần thể giấc mơ xưa
Ta hong lên những âm vận nhặt thưa
Để mô tả những đường cong lịch sử .


NGỒI BÊN BẬC ĐÁ ...

Ngồi bên bậc đá gành xanh
Rong rêu cây cỏ buông mành lá hoa
Bên thềm du lữ quê xa
Không gian trong mát thiết tha nỗi lòng
Trời xanh chút ấy nhớ mong
Mầu mây mờ nhạt muộn mòng rắc gieo
Gió đưa ngàn dặm trôi theo
Tiếng lay cây lá bọt bèo thời gian
Nước trong sóng lượn dệt đan
Nổi trôi con nước cuối đàng chiều xa
Lưng trời dệt gấm thêu hoa
Ấp ôm trao gởi đậm đà khúc nôi .



HỒ NÚI CỐC BUỔI SƯƠNG MÙ ...

Mầu sương mờ ảo muộn phiền
Trầm tư lắng đọng thiên nhiên cõi này
Rừng già núi trẻ tơ bay
Rắc gieo từng giọt giải bày âm giai
Xa xôi vẹt gót chân hài
Ngàn mai dặm liễu kéo dài tình thơ
Hồ Núi Cốc mấy ngày chờ
Lãng du mấy cuộc chơi bờ bến yêu
Giữa dòng nước chảy phiêu diêu
Dầm bơi rộn nước xuôi chiều nước trôi
Trong phòng dạ lữ đầy vơi
Nhìn cồn đá đứng giữa trời ru đưa
Bóng in nước gió nhặt thưa
Lung linh triều sóng như vừa gởi trao
Cây xanh lay gió lao xao
Giữa không gian tịnh cuộn trào niềm riêng
Chặng đàng thâu ngắn sơn xuyên
Dừng chân thanh thản giữa miền thanh u
Nhìn sương nhỏ giọt bụi mù
Lạnh se lòng để tạc thù buồng tim .


HƯƠNG SẮC LÀNG QUÊ ...

Nắng lên đầu ngọn tre làng
Trong mây vũ tích chói chang giọt mầu
Không gian gió thổi đuổi nhau
Rì rào cây lá sóng mầu vàng bay
Chút hương lúa hạt vơi đầy
Hoa đồng cỏ nội đắm say tâm hồn
Lặng im vây phủ làng thôn
Ngổn ngang tơ mối vuông tròn tình quê
Chân xa gót bước đi về
Dưới tầm mắt đọng bộn bề tư lương
Cây trong thôn cây ngoài vườn
Mầu xanh nếp sống mãi vương tơ tằm
Lùm tre bụi chuối đằm đằm
Cái mầu no ấm mướt dằm thời gian
Gió reo âm khúc vang vang
Trôi theo dòng chảy từng trang thơ lòng
Dặm đường đan dệt tơ rong
Tầm nhìn ngút ngát nét trong sáng tình
Bụi mờ lấm láp ba sinh
Cạn nguồn đầy ắp hành trình cảm giao
Tiếng va bông lúa xôn xao
Hương thơm đồng ruộng cuộn trào thanh âm
Lắng lòng chung phút nín câm
Mà thơ thấm thía bổng trầm nhụy quê .



Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2015



XANH MẦU SINH QUYỂN ...

Mầu xanh sinh quyển trong veo
Ngút ngàn non núi gió reo rì rào
Bầu trời vang vọng lao xao
Tiếng chim mầu trắng bay vào ngàn xanh
Đầm nằm im nước long lanh
Mầu xanh phiên bản tơ mành không gian
Phút giây lắng đọng khẽ khàng
Giữa dòng cây đứng miên man giữa dòng
Lặng soi nối nhịp tơ lòng
Thời gian cùng với cảnh phong cõi ngoài .
1-6702-1395223565.jpg

PHONG CẢNH HOANG SƠ ...

Nơi đây rét lạnh hoang sơ
Trời xanh biêng biếc lặng lờ mây trôi
Núi non nằm ở xa xôi
Còn sương khói nhuộm dòng trôi lặng thầm
Nắng về theo gió hòa âm
Ru đưa cây lá bổng trầm du dương
Suối trong bóng sắc cung đường
Bên thềm rừng thấp tơ vương cuộc tình
Nắng nhòa sắc giữa ba sinh
Chói chang giây phút hành trình giao thơ
Êm đềm dòng chảy xa mơ
Lắng trong ấy bóng mây giờ lãng du
Tàng cây phiên bản hư phù
Lung linh lượn gió biệt mù dặm khơi
Đá hòn giữa suối chơi vơi
Rong rêu năm tháng nắng phơi dãi dầu
Phút giây gội rửa cơ cầu
Cùng dừng chân để phun châu dát vàng
Một ngày rong ruổi tơ loan
Cõi nguyên sơ vọng chặng đàng cảm giao .
hon-ngoc-phuong-nam-5113-1431630236.jpg

ĐÊM CỦA HÒN NGỌC PHƯƠNG NAM ...

Kề cận Sài Gòn mấy dặm xa
Không gian trong vắt bụi quan hà
Nhìn thôi đã thấy lòng thanh thản
Hồ huống tao phùng hương bướm hoa

Trở phút hoàng hôn nhuộm buổi chiều
Êm đềm tơ sợi dệt và thêu
Chân mây lãng đãng mầu hồng nhạt
Cuối biển lao xao ánh thủy triều

Những ngọn đèn đêm sáng lối dài
Soi vào mặt nước nét liêu trai
Êm đềm dường chỉ nghe hơi gió
Và sóng âm âm khúc cảm hoài

Những bóng cây đang chạy dọc theo
Và dù tranh lá cắt trong veo
Hiện lên thêm nét đan thanh của ...
Riêng biệt thời gian mộng ước gieo

Mặt nước lung linh nhảy múa đèn
Vào giờ nước cạn lịm bon chen
Hong khô thềm cát mờ chân gót
Thẫm bóng vào đêm không nói năng

Tiếng gió ru hời dương liễu đưa
Loan phòng dõi mắt điểm lưa thưa
Ngàn sao mờ tỏ khung trời rộng
Trở giấc thần tiên phút mới vừa ...

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2015

4. Thác nước Geissbach, Thụy Sĩ: Thác Geissbach cao 300 mét, có thể chiêm ngưỡng được bằng cách di chuyển trên một con đường gần đó hoặc bơi thuyền. Thác đổ xuống một khu rừng cảnh quan xuống núi, đẹp như một đia danh cổ tích.

MẦU XANH VÀ TIẾNG THÁC ...

Mầu xanh quả thật nhiệm mầu
Tầm nhìn huyễn hoặc cạn sâu mơ hồ
Trắng dòng lụa ấy phân phô
Hành trình của thác đuổi xô tháng ngày
Sương còn lơ đãng xa bay
Làm không gian chậm đôi mày phiêu du
Bậc thềm xanh ấy bờ thu
Gió qua xào xạc lời ru bời bời
Đường về hạ cánh xa khơi
Tai nghe tiếng thác tơ rơi êm đềm
Lối đi qua thác dài thêm
Bóng râm điệp mộng cạn niềm trao cho
Lối đi gót bước hẹn hò
Khẽ khàng tiếng lá vàng khô rụng mềm
Rộn ràng du lữ chân êm
Mầu xanh dàn trải loang thềm du dương
Vời xa biết mấy cung đường
Nối vòng tay để tơ vương dặm ngàn .
5. Thác nước Iguazu, Brazil / Argentina: Thác Iguazu nằm trên sông Iguazu dọc theo biên giới của Brazil và Argentina. Thác nước gồm 275 thác nhỏ - cao lên đến 82 mét.

DÒNG THÁC PHƯƠNG XA ...

Nằm ở giữa hai quốc gia bằng hữu
Cạn đường bay gần quá nửa vòng tròn
Để về đây trong một buổi hàn ôn
Và chiêm ngưỡng không gian mùa thoáng mát

Lũy thành đó kéo dài bao dòng thác
Trắng phơi mầu như sắc lụa Hà Đông
Thơ của em hoán dụ anh biết không ?
Nơi thực địa chút pha mầu quê kiểng

Thềm đá rêu điểm tô lên vương miện
Sắc cầu vồng hư cấu quảng hàn cung
Nước trôi đi nước vội vã vô cùng
Mầu trắng nhớ ầm ào và khoan nhặt

Trời xanh trong vài sợi mây khuya khoắc
Sự chơi vơi dường cô đọng cạn nguồn
Một cái ngày nhiều lượn gió qua truông
Làm dịu mát để men tình chất ngất

Bao la cảnh làm điểm son sự thật
Dù phương trời xa lắm cũng mơ say
Em cùng anh nồng ấm nối vòng tay
Trên xứ lạ để tiêu thiều âm vận .

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015



THÁC MƠ DƯỚI NẮNG ...

Đây là thác của giấc mơ
Mỗi ai đến để mong chờ niềm riêng
Bậc thềm nước chảy tơ xuyên
Đan thêu lên vách đá thiên niên mòn
Rơi vào dòng nước xanh non
Để trong vắt chảy sắt son tháng ngày
Xạc xào rừng lá khô bay
Tiếng rơi nhè nhẹ giải bày cảnh quang
Nắng về phơi đá chói chang
Nước vây trắng đổ thời gian êm đềm
Vào giờ thẳng góc nắng lên
Lùm cây râm mát dựng nền cảm giao
Gió ngàn gọi núi lao xao
Núi rừng âm vọng lén vào tình thơ
Cũng là dòng chảy Thác Mơ
Mà trong tình tự bến bờ nhụy hương
Trải lên khắp cả mười phương
Tư duy cô đọng vấn vương chạnh lòng .


BUỔI MAI TRÊN DÒNG SÔNG NHO QUẾ ...

Dòng sông Nho Quế ban mai
Mầu xanh pha mực bóng ai đang về
Mấy xuồng rẽ nước buốt tê
Đi qua khúc chảy bộn bề khúc nôi
Sương còn lãng đãng xa xôi
Ôm vào sườn núi khứ hồi vãng lai
Ta luy bờ đất miệt mài
Nhô ra dòng nước quan hoài không gian
Mầu xanh chìm xuống tơ loan
Cùng mây trắng tạo cung đàn phiêu du
Ở trong dòng nước hư phù
Làm cho phong cảnh phong thu chặng đàng
Bên này nắng sớm nhuộm vàng
Cỏ cây hoang dại lan man bụi bờ
Bậc thềm mộc mạc đơn sơ
Mà như trở giấc vào bờ biển trông
Hòa lòng vào khoảng trời trong
Nhìn sông Nho Quế để lòng lãng du .


CHIỀU XUỐNG ÊM ĐỀM ...

Hoàng hôn cắt một hình nền
Vầng dương tròn nhỏ nằm bên cuối trời
Nghe như từng giọt rơi rơi
Giọt sương rưng rức lòng người nhớ quê
Cây đa hình ảnh hẹn thề
Của thời ngựa cưỡi dù che cau trầu
Cành gie bốn hướng dãi dầu
Bên vườn hoa nở cơ cầu sắc hoa
Đường đê trẻ cưỡi trâu qua
Người đi rải rác âm ba dập dồn
Sắc mầu quê buổi hoàng hôn
Êm đềm cô đọng mỏi mòn thời gian
Phút giây luyến kết tơ loan
Dường như có tiếng nhạc vàng xa xôi
Theo từng cơn gió nổi trôi
Lén vào tâm khảm khúc nôi nào bằng ?


NÉT QUÊ THANH THẢN ...

Ta ngồi đây nghe dòng sông ca hát
Tiếng trôi đi dòng nước của muôn đời
Ở trong ta hay tất cả mọi người
Đều có cớ để tâm hồn bay bổng

Trời trong veo mở vòng cao lồng lộng
Nắng nhuộm vàng cùng đồi núi thảo nguyên
Mầu nõn xanh bãi cỏ ấy ngoan hiền
Như dáng trẻ với bước chân thứ nhất

Ta ngồi cùng mẫu tình yêu chân chất
Khoảnh khắc thơ trong sáng được chan hòa
Đồi bên kia nhuộm mầu nắng vàng pha
Cứ lãng đãng lung linh theo hướng gió

Một cụm cây phiêu du nằm nơi đó
Qua tầm nhìn nét chấm phá hoằng khai
Hòn đá trăm năm mưa gió miệt mài
Hoen mầu sẫm để tăng thêm phong nhụy

Dòng sông trôi chặng đường ngoài thiên lý
Mát đôi bờ làm mầu cỏ xanh non
Bụi tre vươn nơi ấy một linh hồn
Của văn học đã tốn bao trang viết

Bàn ghế lộ thiên lạnh lùng tha thiết
Sự cầm như nhuận sắc cảnh không thiền
Lách lau trong từng đợt gió chao nghiêng
Nghe xao xác nốt hương đồng cỏ nội

Cuộc giao tình qua không gian viết vội
Mà âm vần trong suốt tận buồng tim
Của những ngày tung vỗ cánh đường chim
Sũng âm vận mượt mềm thơ tình sử .

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

Dam minh trong bien troi o Binh Ba, Tin tuc trong ngay, du lich, du lich viet nam, du lich the gioi, du lich 2012, kinh nghiem du lich, du lich chau au, du lich chau a, kham pha the gioi, dia diem du lich

MẦU NẮNG BÌNH BA ...

Nắng lên nạm ngọc Bình Ba
Gió bay tiếng sóng cõi xa bờ gần
Đêm qua gội rửa phong trần
Loan phòng dạ lữ dừng chân hiên thềm
Sáng nay rong ruổi tơ êm
Ngắm nhìn biển sóng mượt mềm ngàn khơi
Đá không tiếp với chân trời
Từng vầng hình dáng cơ ngơi giao mùa
Mầu xanh cây lá lưa thưa
Phong rêu chấm phá dấu xưa bây giờ
Lặng thầm trong nắng ru tơ
Ầm ào tiếng sóng xô bờ trắng phơi
Cắt ngang mặt biển chân trời
Xanh mầu phỉ thúy đầy vơi xanh ngần
Tiếng lòng ru gió ái ân
Bình Ba gọi sóng gót chân cạn nguồn .



DƯỚI TÁN PHƯỢNG HỒNG ...

Gieo vần hạ nắng phượng yêu
Buổi đi theo khúc tương tiêu gọi mùa
Gió ngàn từng đợt hoa xưa
Gót chân dừng lại đong đưa cỏ ngàn
Bóng râm phượng đổ thềm loan
Mầu xanh trầm mặc tơ đàn ru đưa
Mình ngồi nhớ lại buổi trưa
Nắng lên mái tóc mới vừa hôm nay
Tựa lòng giao cảm hương say
Nhìn tầng lá mượt cạn đầy mầu hoa
Chút gì vang vọng thiết tha
Vòng quay thế kỷ trôi qua nửa vòng
Lặng thầm vào cõi xa mong
Đài hoa phượng rớt vào trong tâm hồn
Tự tình là tiếng môi hôn
Ngày xưa hoài niệm vuông tròn sắc hoa
Học trò mầu ấy ngày xa
Tán cây trong nắng hôm qua bây giờ
Khẽ khàng lay động tình thơ
Chợt nghe tiếng lá xuôi bờ nắng soi .


DÁNG ẤY NGÀY XƯA ...

Ta chợt nhớ sắc mầu trong tuổi nhớ
Của ngày xưa qua mái tóc buông rèm
Từng sợi mây huyền mướt chảy xuôi êm
Rõ góc cạnh của đường cong đương độ

Mầu trắng thơ ngây cánh hồng loang lỗ
Cuộc trinh nguyên tiềm ẩn để mơ hồ
Mầu môi ơi ! được ai đó điểm tô
Căng tròn sắc dành thời gian hứa hẹn

Đôi mắt đen tầm nhìn luôn hướng thẳng
Vào tương lai để một buổi cập bờ
Sắc hoa hồng phượng vĩ ảo mầu mơ
Làm rưng rức tơ lòng bao kẻ thấy

Anh có nghe được những gì trong ấy
Của mình xưa ngày sách vở ôm đầy
Nụ hồn nhiên tròn gò má hây hây
Đã hàm thụ men lòng và gởi gấm

Cái trước mắt cái trầm tư xa thẳm
Để em anh trở giấc buổi giao mùa
Nắng ngoài trời rộn rã giọt nhặt thưa
Làm bung vỡ bài thơ lay giấc mộng .
Vịnh Triều Dương là bãi biển đẹp nhất ở đảo Phú Quý, với dải cát trắng mịn, biển xanh, hàng dương bạt ngàn, rất thích hợp để tổ chức dã ngoại - Ảnh: Tiến Thành

BIỂN TRIỀU DƯƠNG TRỞ GIẤC ...

Ta đang đứng bên bờ Triều Dương mộng
Của một ngày lên nắng rộn ngàn khơi
Khắp đó đây thuyền xuôi ngược chơi vơi
Trên mặt nước mầu xanh loang nhạt nắng

Bãi cát nhô ra lặng im trống vắng
Chỉ thì thầm tiếng nói nhỏ lời dương
Ta chợt nghe như từ cõi vô thường
Âm khúc của tiếng lòng ngàn năm trước

Sóng không lớn nên lượn xanh mà mượt
Theo gió cơn đan dệt những dòng tơ
Em và anh giao cảm cạn tình thơ
Lời dương liễu khơi nguồn cho âm vận

Ta tận hưởng cõi thiên nhiên vô tận
Bầu trời cao trong vắt nắng đong đầy
Cuối tầm nhìn cắt thẳng một chân mây
Vô tình để phân ngôi trời và biển

Cây cỏ vươn êm đềm theo chiếu tiến
Vẻ hoa phong bung vỡ giữa âm thầm
Làm thêm cho cảnh sắc đẹp nín câm
Đi vào giữa nguồn thơ nhiều hoa lá

Triều Dương ơi ! còn chút gì hoang lạ
Dấu bàn chân chưa xóa hết cơ hồ
Để hai lòng ta chọn nốt vi lô
Làm tiêu chí để tâm hồn trong sáng ...

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015



TÌNH CẢM CHA CON ...

Là hình ảnh của những gì da diết quá
Trong tia nhìn gởi gắm sự xa xôi
Cứ lan man trong tâm khảm dần trôi
Qua góc cạnh chân dung đầy dấu ái

Mái tóc nâu hung ngây thơ con gái
Môi hồn nhiên mượt bóng sắc son hồng
Nụ cười qua ánh mắt ấy đen trong
Đang tiết tấu niềm vui qua nốt nhạc

Sự gìa nua mà dáng hình thanh thoát
Mắt cũng cười ngọc vỡ - rạng ngày xưa
Nét nhăn nheo còn sót lại mới vừa
Những trắc ẩn theo dòng đời diễn biến

Mầu xanh cây nền phía sau lưu viễn
Gót nhàn du định vị phút bên hồ
Ít nét thôi mà tình tự điểm tô
Cho khoảnh khắc thời gian đang kết tụ

Tình cha con trong nắng về luân vũ
Ở bên trời cách trở - những ngổn ngang
Mà nơi đây đầy ắp với tơ đàn
Với âm vận với tiếng thơ thổn thức

Niềm vui gởi vượt không gian rưng rức
Vỡ òa , ôi ! theo năm tháng mong chờ
Bằng nỗi lòng góp nhặt mấy vần thơ
Hòa nhịp với nguồn vui ngoài thiên lý ...


CÁI ĐẸP TỰ NHIÊN ...

Trong tự nhiên mà hình hài diễm tuyệt
Một thời gian khoảnh khắc gọi vô ngần
Của buổi mai còn từng giọt thanh tân
Sương rả rích trên lá cây ngàn cỏ

Sự lặng lẽ còn giữ yên nơi đó
Nước trong veo từng lúc nối cơ vòng
Tự tình là người dệt lưới đếm đong
Trên thao tác cần lao qua thường nhật

Trải rộng ra từng vòng tròn tất bật
Vỗ vào bờ trôi giạt mãi ngoài xa
Lặng thầm thôi mà dường vỡ âm ba
Bay theo gió thứ ngôn từ riêng biệt

Những cột cắm - cuộc tồn sinh mài miệt
Sự đan thanh mộc mạc ấy cung thềm
Con đường đi mỏng mảnh tựa tơ mềm
Mà hiện diện xiết bao là đường nét

Trời sũng mây theo gió đưa khoan nhặt
Nắng không về làm râm mát không gian
Sự yên nhiên nối từng nốt dầu loang
Thành âm khúc mượt mà trong vô thức

Góc cạnh thôi để vô cùng chuẩn mực
Thành thang tầng gởi gắm chút đàn tơ
Nón quê hương như lấy được tay rờ
Một phiến mỏng đang chan hòa âm vận

Dòng nước trôi mở vòng tay số phận
Điểm tập trung là mấu chốt cần lao
Buổi mai đương trong giấc lạ chiêm bao
Làm lay động buồng tim qua nét chữ .

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015



BUỔI CHIỀU MÙA NƯỚC LỚN ...

Một thoáng hoàng hôn một phiến buồn
Trải lòng ra đón gió qua truông
Mầu sương còn ướt vương đây đó
Huyền ảo nhạt nhòa giọt chảy suông

Núi đứng ngâm mình sắc mỏng sương
Họa hoằn âm khúc thoảng tơ vương
Gió đưa từ cõi hồng hoang lại
Để gót nhàn du nặng bước đường

Làng xóm bên kia cũng ảo mờ
Như dường chưa thức giấc đêm mơ
Lặng im vây kín bên sườn núi
Gà gáy nhặt thưa nước ngập bờ

Sắc thái giữa dòng cũng lặng không
Xuồng neo bên mái nước phiêu bồng
Bóng in vào mặt đen dòng nước
Một buổi nước về ngập bến sông

Cây lá vươn lên ở lối này
Tự tình quang hợp hướng đường mây
Vầng dương buổi sáng ru êm ả
Khoan nhặt đàn ai khúc cạn đầy

Vóc dáng thiên nhiên tạo cảnh quang
Mượt mềm thi tứ buổi giao loan
Tịnh không dòng chảy buồng tim mở
Ôm ấp vào trong những chứa chan .


LẶNG NƯỚC HỒ THU ...

Lung linh huyền ảo nhuộm không gian
Buổi sáng mùa thu giữa chặng đàng
Hồn trải ra đầy cùng bối cảnh
Nghe như giây phút lặng tơ loan

Những cây khô khốc đứng hoang sơ
Cái dáng cổ phong cạn bến bờ
Trong nước tựa hồ tranh thủy mặc
Của ngày xưa ấy ở trong mơ

Dòng trôi tơ dệt nhặt đường vân
Trong gió dường như sự tảo tần
Cái của ngày xưa không biến đổi
Làm tăng cảnh trí giữa phong trần

Tiếng dầm vang động khẽ khàng bơi
Ngư phủ cô thôn dệt mộng đời
Trên chiếc xuồng con trôi lặng lẽ
Họa hoằn chấm phá nét đầy vơi

Lặng không mà cũng nặng hương tình
Dưới nước trên trời xóa nhục vinh
Giao cảm men thơ qua lạc cảnh
Để lòng thanh thản giữa bình sinh

Nơi đây tiếng gió nhẹ rong đưa
Từ ở nơi nao lạc mới vừa
Trong ấy âm âm nghe vọng lại
Lặng thầm như khúc Hậu Đình xưa .

Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2015



HOA SÚNG TRONG NẮNG  ...

Hạ khô mà nắng lại vàng hong
Trên bước đường đi gió gọi lòng
Hơi mát từ dòng kênh rượi rượi
Lén vào da thịt buổi thong dong

Trời cao không có một làn mây
Ngọc bích thẫm mầu sắc đó đây
Làm núi mờ sương hay khói vướng
Thời gian như đứng để vơi đầy

Nắng lay mặt nước nhuộm cành hoa
Mầu súng âm thầm ru thiết tha
Cho mỗi lòng ai đang xúc cảm
Thương thầm mầu sắc lạc quê xa

Bóng cây trụi lá vẫn vươn lên
Trong nắng mà dường trong lãng quên
Cái sự khô cằn mà thắm nét
Phong thu tranh lụa ấm toang nền

Và cây bên ấy lại vươn xanh
Trong nắng ru đưa khúc nhạc thành
Tiếng gió giao hòa hương vị nắng
Ấm nồng tình khúc tứ và tranh .




NHỮNG CÁNH CÒ BAY ...

Hè mà không nắng râm râm
Mây bay lãng đãng bổng trầm không gian
Dòng kênh nước chảy khẽ khàng
Phù sa gợn đục mầu vàng nguồn cao
Lúa xanh sóng lá lao xao
Bay theo tiếng gió cõi nào về đây
Cuối trời khói vướng cùng mây
Hoen mờ dáng núi rắc ray nỗi niềm
Cành hoa gạo nở lặng im
Tự tình mầu đỏ buồng tim hạ mùa
Đàn cò trắng cánh nhặt thưa
Băng tần giai điệu thoảng đưa thì thầm
Vần thơ nhuận sắc hòa âm
Phong thu quê kiểng phút trầm tư quê
Sáng hôm đặt gót chân về
Trời chưa nắng vội đam mê khoảng trời
Giữa ngày rong ruổi thơm đời
Sắc mầu cộng với những lời sắt son .


NÉT ĐẸP CHÂN PHƯƠNG ...

Con đường đắp mang dáng hình khúc khuỷu
Để phân ngôi dòng nước chảy vơi đầy
Bên cánh rừng yên tịnh sắc xanh cây
Buổi quê mẹ mang chiều dài no ấm

Đàn bò đi mầu vàng hơi nâu sẫm
Mẹ và con bé dẫn lối đường về
Nước đan tơ theo gió thổi se se
Ửng bóng mây và da trời xám nhạt

Cuối nơi ấy khói sương còn man mác
Đang ru đưa giai điệu để tơ mành
Sự ảo mờ mầu sắc ấy xanh xanh
Xào xạc gió đang thì thầm mời gọi

Bức tranh quê hồn nhiên mà biết nói
Ở phương trời đang lạc lỏng vờ quên
Ta dừng chân dùng thi bút đặt tên
Cho vóc dáng đăng quang vào ngôn ngữ

Thanh thản làm sao chặng đàng phiêu lữ
Giọt tình ơi ! mặn ngọt giữa hương mùa
Và ấm nồng theo từng nốt nhạc xưa
Của năm tháng tròn đầy hương nhụy mới .


HAI SẮC HOA MÙA HẠ ...

Cô gái Việt Nam tuổi đời đẹp nhất
Cả chân dung mang đậm nét quê hương
Chiếc nón đan thanh chân chất liễu tường
Ôm mái tóc đen huyền thời hoa mộng

Chiếc áo trắng tà - đường cong bay bổng
Vào không gian hồn hậu phút trăng thề
Nụ cười tươi hàm răng trắng hoang mê
Dưới anh mắt đen tuyền  và gởi gấm

Mùa hạ đến bóng hình vang trong nắng
Thứ âm thanh ngọc vỡ giữa cung thiềm
Trong không gian dìu dặt với lặng im
Đang ngào ngạt chút men nồng trinh nữ

Hoa sen nở đỏ cung đường phiêu lữ
Và mầu xanh dịu mát nắng đang mùa
Trên đường đi tiếng gió nhẹ phân bua
Đường nét của những gì thời trong trắng

Mái tóc xõa qua bờ vai đều đặn
Quai nón choàng thêm tròn trĩnh khuôn trăng
Thơ viết lên âm vận tạo cung Hằng
Dáng kiều nữ đỏ tươi mầu hoa hạ .

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2015


TÌNH QUÊ NO ẤM ...

Êm đềm biết mấy khúc du ca 
Theo gót chân về một xứ xa 
Ở tận ngoài kia trời Việt Bắc 
Ngút ngàn non núi thẳm quan hà 

Ở đây cũng có một dòng sông
Mầu nước trong veo chảy ấm nồng 
Ươm tốt ruộng nương xanh sắc lá 
Phơi vàng sản phẩm của nhà nông 

Chân dung cứ đẹp nét cần lao 
Chiếc nón quê hương - sự dạt dào 
Áo bạc mầu sương cùng nắng gió 
Của người phụ nữ sáng ngời sao 

Cư dân bên ấy mấy ngôi nhà 
Dưới bóng tre cùng chuối - gấm hoa 
Hiện diện dễ chừng bao thế hệ 
Tơ đàn quê kiểng khó phôi pha 

Khói bay trắng nõn giữa vòm xanh 
Bóng khói lam xưa ghép lũy thành 
Ký ức lúc nào ươm biển nhớ 
Cuộn tròn quỹ đạo ngọt âm thanh 

Không gian cô đọng sự yên bình 
Giây phút mà thôi trong tự tình 
Chan chứa biết bao trong chữ viết 
Dù rằng lăn lóc giữa ba sinh .


CON NƯỚC BUỔI CHIỀU ...

Hoàng hôn ở một quê hương
Rắc gieo biết mấy cung thương cung trầm
Mây mờ trải nhạt thang âm
Sắc vàng chen lối lặng thầm soi gương
Nhịp cầu im vắng tơ vương
Bên kia cao ốc cuối đường biển rong
Ngư thuyền neo đứng giữa dòng
Sông Hàn đan dệt thảm trong sóng dào
Thời gian nghe gió xạc xào
Tiếng lay tơ liễu nao nao cõi lòng
Bên này bến Bạch Đằng trông
Bên kia Tiên Cảng biển Đông đợi chờ
Cạn nguồn gởi mặn vào thơ
Vị gừng vị muối ... ầu ... ơ ... trăng thề
Hôm qua gót bước đi về
Mùa thu còn đọng se se giọt mùa .


CON ĐƯỜNG QUÊ YÊN BÌNH ...

Bầu trời trong vắt thiên thanh
Ôm không gian rộng vòng quanh con đường
Lối này dẫn đến mười phương
Nét đan thanh ấy tỏ tường dáng quê
Đất xưa mầu nhạt tím se
Mỗi khi đặt gót chân về vọng ru
Cỏ ôm thềm đất hoang vu
Hanh hao trong nắng rắc cù hoa bay
Gió về gợi nhớ men say
Ngồi bên cội mát của ngày năm xưa
Âm thầm nghe gió nhặt thưa
Rung rinh bóng ngã nắng đưa rụt rè
Cuối trời không quãng mây che
Tầm nhìn vô tận bộn bề tư lương
Quê xa mộc mạc vô thường
Trải vần thơ ghép tơ vương dặm ngàn
Một cuộc đời mấy quan san
Cầu tình bắc nhịp tơ loan hải hồ .




NÉT QUÊ VIỆT NAM ...

Mỗi chúng ta đều có quê để nói
Để nhớ nhung để thao thức bên lòng
Mỗi khi đi - cách trở - cứ hằng mong
Đồng lúa xanh lũy tre làng giềng mối

Đây góc cạnh mà chân dung nóng hổi
Buổi mai về mà mượt lụa là xanh
Mầu khói sương trên đỉnh ấy tơ mành
Cứ rưng rức khôn nguôi trong tâm khảm

Mái nhà tranh mái nhà mầu ngói xám
Mầu phong rêu năm tháng nắng mưa nhòa
Cau cao gầy rung nhẹ vọng phương xa
Nền nếp của trầu cau se giai ngẫu

Tre vươn cao xạc xào và tiết tấu
Ở sau hè đêm khuya khoắc vọng ru
Bóng dừa như lạc lỏng mà phong thu
Làm tình tiết sũng vành môi ươn ướt

Lúa xanh non êm đềm và nõn mượt
Gieo âm thầm mầu cổ tích quê hương
Tầu chuối xanh run rẩy để tơ vương
Cho khung cảnh đặc thù riêng nỗi nhớ

Quê tôi đó cứ lan man duyên nợ
Mỗi đêm về nhìn song cửa trăng gieo
Vần thơ đang thổn thức để bay theo
Rong ruổi khắp nẻo đường bao âm vận .

Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2015



SÓNG VỖ BÊN GÀNH ...

Bên gành đá sóng xôn xao
Nước tung trắng xóa ôm vào đá hoen
Mầu xanh của biển họa hoằn
Đường tơ nhầu nát không năng nói gì
Bên thềm lối một đường đi
Chồng lên tầng bậc từ khi nào giờ
Nắng lên mầu nắng vàng mơ
Phiếu thềm đất đá hoang sơ buổi đầu
Ngoài xa mầu thẳm biển sâu
Phân ngôi trời nước dãi dầu thiên niên
Chút mây nhạt mỏng diệu hiền
Điểm tô bức họa tự nhiên diễm tình
Thông già buông thỏng trường sinh
Khô cằn mà vẫn sự bình yên xanh
Nổi trôi gót bước song hành
Dưới tàng cây ngã cung thành cảm giao
Nắng lên giai điệu vẫy chào
Điểm son đồng vọng trên cao gió vần
Chép ghi giây phút trong ngần
Vào trang tình sử gót chân phong hồ .



BÁCH THẢO VIÊN TỰ NHIÊN ...

Núi dài cằn cỗi thời gian
Đá lam phong vũ cỏ loang nắng mờ
Giữa vườn bách thảo hoang mơ
Cỏ hoa nhuộm sắc cuộc cờ hanh hao
Đường chia tầng bậc xôn xao
Nắng hong hòn đá vẫy chào xa đưa
Bây giờ nhớ lại hồn xưa
Phân ngôi bách tuế nhặt thưa liễu mềm
Rung rinh cành lá tơ êm
Phút giây im lặng bên thềm phiêu du
Trời cao thoáng ánh mây mù
Nắng gieo từng mảng hoang vu cõi lòng
Dưới tàng cây đứng tơ rong
Những vần thơ chép nối vòng tay trao
Con tim khoảnh khắc cuộn trào
Đường xa đồng vọng phút chào nhau tay
Hòa lòng vào cảnh men say
Đằm đằm giọt ướt giải bày tình thơ .


BÌNH MINH NÚI MUỐI - ( Giữa 2 tỉnh Lai Châu & Lào Cai ) 

Xa xôi ở tận phương trời
Của vùng Tây Bắc chao ơi một ngày
Bình minh nắng nhẹ lắc lay
Rong rêu bóng dáng của mây khảm vàng
Vầng dương nhỏ kéo cung đàn
Dặt dìu từng nốt nhẹ nhàng hòa sương
Núi non trùng điệp dị thường
Nhạt nhòa ánh nắng tơ vương diễm tình
Bóng cây khô khốc tồn sinh
Dường như vóc dáng hành trình thiên niên
Họa hoằn chấm phá hồn nhiên
Góp lên nét họa tịnh thiền hôm mai
Dòng trôi tỏ mấy gót hài
Đỉnh cao vọng nhớ vành vai ấm nồng
Xa vời nắng trải mênh mông
Mà vuông tròn hết nghĩa sông biển này
Gió vờn những đợt hây hây
Hòa mình vào với cỏ cây hương thềm
Nhọc nhằn cảm thấy tình thêm
Thời gian rong ruổi mượt mềm giao thơ .





MIỀN CAO QUẢNG TRỊ ...

Khoảnh khắc dừng chân Quảng Trị ơi !
Dù miền sơn cước vẫn thơm đời
Bên dòng suối cạn hanh hao đá
Tiếng nước thì thầm vọng bể khơi

Đứt quãng mỗi khi nắng giọt về
Tơ mành hoa lá nhuộm sơn khê
Cái mầu hoa trắng hoang sơ trẩu *
Như gợi trong lòng phút tím se

Đỉnh núi ôm mây vũ tích buồn
Và mây trắng mỏng tụ đầu truông
Dưới trời xanh nhạt gom hương mộng
Một chút lòng vơi để cạn nguồn

Gió thổi hây hây để gọi lòng
Gởi vào nơi ấy những hằng mong
Qua vần thơ ghép qua đôi mắt
Rộn rã buồng tim độ ấm nồng

Lớp đá hằn lên dấu nước trôi
Phong rêu ngày tháng tiếp liên hồi
Hanh khô trong nắng và câm nín
Như rắc vào lòng mãi chẳng nguôi

Một sớm về đây để rạch ròi
Quê hương góc cạnh nét gương soi
Đan thanh mộc mạc mà tơ liễu
Dòng chảy tư duy bút cạn ngòi .

*Cây trẩu là loài thân gỗ, thuộc họ thầu dầu. Một cây trẩu trưởng thành có thể cao 15-16 m. Lá to bằng bàn tay, nguyên bản hoặc chia nhiều thùy.

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

da-lat-13-9893-1430900540.jpg

CŨNG SẮC BÌNH MINH ...

Mình cứ ngỡ ở giữa miền vô tưởng
Nắng phiêu bồng mây cứ vẫn phong rêu
Kết núi non thành sợi dệt tơ thiều
Se se lạnh len vào hồn - diệu vợi

Đêm đi qua thỏa những gì mong đợi
Giờ ấm lòng từng sợi nắng bình minh
Mầu vàng chiêm bao reo rắc men tình
Kéo bóng ngã từng lùm cây liễu mộng

Sự hoang vu mà vô hình cô đọng
Cảm tình hoài vây kín mấy tầng sương
Giữa cơn mơ giữa âm vận tơ vương
Nghe thoang thoảng gió trở chiều vọng nhớ

Sự cần lao âm thầm và nhắc nhở
Sắc trắng vòm chịu đựng rét thâu canh
Dễ chừng như cộng hưởng với tơ mành
Trong khoảnh khắc nắng ru lời khai hội

Đứng bên nhau để nghe lòng hồ hởi
Đẹp thiên nhiên rộn rã thước phim tình
Đà Lạt ơi ! giây phút đợi bình minh
Những giọt nắng như là xưa nay hiếm

Mình viết tiếp cất vào trang lưu niệm
Để ngày mai giở lại đọc nhau cùng
Là những ngày hoa bướm mật đỉnh chung
Tiết tấu hết qua bao nhiêu thiên lý .
da-lat-0-3807-1430900539.jpg

GIỌT NẮNG TRONG SƯƠNG ...

Mờ sương một cõi nên thơ ấy
Từ thuở ngày xưa tóc bím cài
Giờ vẫn nghe lòng đang thổn thức
Thời gian dòng chảy lối hôm mai

Bình minh sợi nắng rọi mầu sương
Những vệt dài loang rắc thụy tường
Cái lạnh như vừa làm rét mướt
Tự tình âm vận dệt đài chương

Bóng cây lãng đãng đứng đan thanh
Thông của trăm năm ghép lũy thành
Đà Lạt mộng mơ và lãng mạn
Nhớ gì buổi ấy - nhớ không anh ?

Trũng sương ba lớp nắng hoằng khai
Nổi bật sườn non dáng cảm hoài
Có gió e dè và nguyệt thẹn
Nỗi niềm nguồn cạn giữa trần ai

Mái nhà trong rét đứng truân chuyên
Trải mấy thời gian vẫn diệu hiền
Gió lộng sương rơi đêm giá lạnh
Vẫn còn dáng đó sự yên nguyên

Phút giây hoài niệm tình thơ dậy
Cái lạnh gần như chiếm ngập lòng
Nỗi nhớ niềm thương nay với cũ
Dễ chừng con nước hợp lưu sông .


TrBinhAn-Ha-long-vinh-3014-1430902958.jp

CÁI DUYÊN HẠ LONG ...

Đứng yên như thể phong thần
Dành cho nơi ấy những vần thơ hay
Trong thuyền du lịch lắt lay
Buổi mai hong nắng một ngày nhàn du
Mầu vàng mờ tỏ phong thu
Hôn lên lớp đá đặc thù trăm năm
Phong rêu mầu sắc ướt đằm
Cái duyên thiên cổ dâu tằm bể khơi
Bóng mây hiệu ứng gọi mời
Tỏa hình rẽ quạt chơi vơi cung thềm
Biển ru sóng nhỏ êm đềm
Lắng soi ánh sáng nỗi niềm vọng ru
Xa xa quần thể sẫm mù
Rộn ràng tiếng vọng trầm phù vẳng đưa
Con thuyền thủy động nhặt thưa
Cưỡi lên sóng nhỏ lũy thừa du dương
Trải lòng giữa cõi tơ vương
Tình thơ khép kín cung đường ruổi rong
Gừng cay muối mặn theo dòng
Khắc ghi ngày tháng đếm đong cảm hoài .